Tiêu Chiến kéo cánh tay của Vương Nhất Bác, thân mật dựa vào trên người Vương Nhất Bác, tính toàn làm bộ như Vương Nhất Bác là bạn trai mình, giúp Vương Nhất Bác đuổi đi người bạn trai trước này.
Người này đang cố gắng hại Vương Nhất Bác, cậu sao có thể để cho người này ở bên cạnh Vương Nhất Bác?
Sau đó… Vương Nhất Bác hôn cậu.
Tiêu Chiến chỉ cảm thấy chỗ bị hôn trên mặt mình nóng hầm hập, còn hơi ngứa, vẫn ngứa tới đáy lòng cậu.
Cả người cạu đều cứng lại, phản ứng có hơi quá.
Vương Nhất Bác thế nhưng phản ứng rất nhanh, hắn giơ tay đem Tiêu Chiến ôm vào ngực, sau đó gật đầu với Đàm Trăn, liền đi về phía trước.
Tiêu Chiến bị Vương Nhất Bác lôi kéo, phối hợp đi lên phía trước, để lại Đàm Trăn ở phía sau, hai tay run rẩy.
Hắn luôn luôn kiêu ngạo, lần này cũng chuẩn bị tâm lý rất nhiều, mới có thể kéo xuống thể diện chờ Vương Nhất Bác ở chỗ này, không nghĩ Vương Nhất Bác có thể làm như vậy với hắn.
Hắn khó chịu đi vào xe của mình, đột nhiên nhớ lại năm đó Vương Nhất Bác đối với hắn thật tốt.
Khi đó Vương Nhất Bác cũng bận rộn nhiều việc, nhưng khi hắn có vấn đề, Vương Nhất Bác luôn đồng ý buông chuyện trên tay đến giúp hắn, cho dù sau đó hai người ầm ĩ càng ngày càng nhiều, nhưng khi giáo sư đối đãi không công bằng với hắn, Vương Nhất Bác vẫn cố gắng giúp hắn.
Sau đó hắn lại qua lại với bạn trai khác, nhưng không có ai giống như Vương Nhất Bác đối tốt với hắn như vậy.
Tâm tư của Đàm Trăn, kỳ thật Tiêu Chiến có thể đoán được.
Không ngoài hai chữ hối hận, muốn quay đầu trở lại.
Nhưng lúc này, cậu không rảnh suy nghĩ cho Đàm Trăn.
Vương Nhất Bác thế nhưng hôn cậu!
Vương Nhất Bác vì sao lại hôn cậu?
Còn nữa, lúc trước Đàm Trăn chất vấn ánh mắt của Vương Nhất Bác, Vương Nhất Bác còn nói ánh mắt hắn càng ngày càng tốt… Vương Nhất Bác rốt cục là có ý gì?
Tiêu Chiến đột nhiên nghĩ tới một khả năng.
Vương Nhất Bác mở ra cửa sau ô tô, cùng ngồi vào phía sau với Tiêu Chiến, mà trợ lý mới của Tiêu Chiến, vị bảo tiêu tiên sinh kia ngồi xuống ghế lái, phát động xe.
“Chú Vương…” Tiêu Chiến rốt cục mở miệng.
“Tôi chỉ lớn hơn cậu tám tuổi.” Vương Nhất Bác hơi bất đắc dĩ: “Cậu có thể gọi tên tôi.”
Tiêu Chiến càng xác định khả năng lúc trước mình nghĩ tới, đồng thời, cũng không khắc chế được hơi kích động.
Chính là vấn đề xưng hô…. Đã kêu “chú Vương” quen, cậu không thể kêu được tên của Vương Nhất Bác.
Vương Nhất Bác đem vách ngăn ngăn cách phía trước và phía sau xe nâng lên, lúc này mới nhìn Tiêu Chiến.
Lần trước cũng trong chiếc xe này, hắn chuẩn bị tốt tâm lý tỏ tình lại bị Tiêu Chiến làm hỏng, hôm nay, hắn quyết định trực tiếp một chút.
BẠN ĐANG ĐỌC
Sau Khi Tiêu Thiếu Trọng Sinh( Chuyển Ver BJYX) Full
FanfictionChuyển ver lén ạ. Tốc độ ra chương chậm hơn rùa bò. Vì tôi rất lười. 😄 🐢 Thể loại trọng sinh. Niên thượng Tên gốc ( Đại Thiếu Trở Về)