43

323 47 8
                                    

"Bọn tao cũng là người, mắt cũng mắt người chứ có phải thánh đâu mà biết được có phải của nạn nhân hay không?" Châu Phi nhăn nhó, dù vậy anh vẫn mong ruột quấn quanh cổ nạn nhân sẽ không phải là của nạn nhân

Nếu như vậy thì sẽ rất kinh khủng

Bụng Trung Tuấn nhộn nhạo, liền không nhịn được mà chạy đi cách hiện trường không xa cúi đầu nôn thốc nôn tháo

Đình Bắc nhìn vậy liền ngán nhẩm, trông có đến nỗi nào đâu sao mà yếu thế không biết? Rồi cậu giúp Châu Phi trải túi đựng ra đất, quay đầu sang nhìn anh mình vẫn đang gặp chị huệ liền châm chọc nói

"Ở trước mặt người đi trước mà anh nôn không thấy ngại hay sao ý anh quẹt, mau lại đây đeo bao tay giúp em với anh Phi chuyển thi thể đi"

Trung Tuấn khó khăn dừng lại cơn buồn nôn của mình, ngay tức khắc đôi găng tay trắng từ đâu bay đến trước mắt, anh liền nhanh tay bắt lấy.

Ngẩng mặt lên đối mặt với ánh mắt không mấy thân thiện của thằng em trai dành cho mình, Trung Tuấn cũng hiểu bản thân cũng tham gia ít nhiều 3 vụ án nhưng vẫn ói mửa khi nhìn thấy thi thể. Nhưng xét lại thì anh là kĩ thuật viên, ít tiếp xúc với mấy cái này cộng thêm cả là tân binh mới vào nghề thì làm sao mà quen ngay được cớ chứ

Chán

Trung Tuấn hít thở sâu lấy khí thế, rồi bước đến giúp đỡ Hà Châu Phi chuyển thi thể, Đình Bắc thì đang kiểm tra xung quanh hiện trường để xem có gì đáng nghi không.

Nhưng đời không như mơ, vừa ngồi xuống chỗ cái xác, mùi màu lại càng tanh và nồng hơn, thậm chí là nhìn thấy phần ruột người trên cổ nạn nhân ở cự ly gần... Trung Tuấn cảm thấy cơn buồn nôn lại đến, nhưng không được, anh đành cố gắng nhẫn nhịn giúp Hà Châu Phi chuyển thi thể. Sau khi kiểm tra xung quanh để xác định mảnh ruột còn dưới đất không, Đình Bắc cũng đến giúp Hà Châu Phi còn Trung Tuấn thì đi lấy xe trước

Kiểm tra xong xuôi tất cả, Đình Bắc cùng Châu Phi đem hết những chứng cứ thu thập được vào túi vật chứng. Trung Tuấn cũng rất nhanh đã lái xe tới, cả ba cùng nhau di chuyển tất cả lên xe

Đình Bắc cùng Châu Phi lên xe trước mở điều hòa, còn Trung Tuấn đang đứng bên kia đợi Văn Sơn để cả 4 đứa cùng trở về đồn. Và Trung Tuấn bắt gặp 1 viên cảnh sát cúi gằm mặt xuống đất, mắt đờ đẫn và trông có vẻ đã mất khá nhiều nước

Giây phút này, Trung Tuấn thấy đồng cảm vãi chưởng

Thế nên, anh bước tới rồi vỗ vãi viên cảnh sát "Thôi cố lên nha anh, từ từ rồi cũng quen ấy mà"

Viên cảnh sát chuyển từ mệt mỏi sang hoảng loạn gì bị sốc "T-Trung Tuấn, kĩ thuật viên đội đặc nhiệm 19?"

Trung Tuấn theo đó cũng bất ngờ "Vũ An?" nghĩ gì đó, anh nói tiếp "người dựng ô cho thi thể, là anh?".

Vũ An khẽ gật đầu, rồi khẽ gãi đầu nói nhỏ "Anh cảm thấy bản thân có chút vô dụng... thân là cảnh sát mà vừa nhìn thấy thi thể đã nôn..."

Trung Tuấn - người cũng vừa gặp chị huệ, cười tủm tỉm

"Tuấn, mày đâuu?? Thằng Sơn đây rồiii, tao với Bắc còn phải về khám nghiệm tử thi đấy" Hà Châu Phi ngồi trên xe sốt hết cả ruột, mà mãi không thấy Trung Tuấn đâu cả liền mở cửa xe ra hét lớn

 [drop] 𝚌𝚊𝚜𝚎𝚜 Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ