Chương 24

2.3K 101 0
                                    

Thần mở cửa phòng, nhẹ nhàng đi vào, Phong còn đang ngủ. Khẽ đóng cửa lại, đặt điểm tâm xuống, đi tới bên giường, hai tay chống đầu, cứ như thế say mê ngắm nhìn khuôn mặt của Phong…. Hai người rõ ràng là đồng nhất khuôn mặt, vì sao khuôn mặt Phong thoạt nhìn so với mình thật là dễ nhìn a? Từ nhỏ đến lớn, ba ba cũng thường nói như thế. Cho dù trên mặt Phong bây giờ có một vết sẹo, cũng không có thể giảm đi mị lực của hắn… Nghĩ ngợi linh tinh một hồi, Thần  kìm lòng không đậu mà tại vết sẹo trên mặt Phong vuốt nhẹ.

“Ân…” Phong cảm giác được động tác của y, trong mộng mơ mơ hồ hồ nói rằng, “Tinh Nhi… Không nên nháo…”

“!” Tau của Thần run lên.

Tinh Nhi là nỗi đau vĩnh viễn trong lòng bọn họ, cũng sẽ là tiếc nuối lớn nhất trong cuộc đời này của y! Tinh Nhi là con y, nhưng y ngay cả một tiếng “Cha” cũng chưa được nghe, tiểu oa nhi này đã biến mất khỏi cuộc sống của bọn họ… Y không trách Phong giấu diếm, chỉ đổ lỗi cho chính mình, nếu như y không thành thân để trốn tránh Phong, thì tất cả chuyện này sẽ không sẽ phát sinh!

Nhớ tới những việc này, trong mắt Thần không khỏi có chút đau thương. Còn có một việc làm y lo lắng không thôi, đó chính là Phong! Phong ngoại trừ lần trước đánh y, la hét phát tiết qua một lần liền sau đó không có bất cứ hành động nào thất thố, có chăng chỉ là một khuôn mặt nhàn nhạt ưu thương cùng u sầu. Nhưng Thần minh bạch hắn mới là người thống khổ nhất trong chuyện này! Nếu tiếp tục bị áp lực thế này, thật … không thể tưởng tượng! Làm thế nào để có thể giúp đỡ hắn đây? Vùng xung quanh lông mày của Thần nhăn lại… Bỗng nhiên, một ý niệm tiến nhập vào trong đầu, phương pháp này hay là cứ thử xem! Nghĩ liền làm, hai ba bước cởi bỏ áo khoác, tiến vào chăn, cởi quần Phong, bắt đầu “công tác” ! ! !

“Ngô…” Phong đang ngủ say cũng cảm nhận được sự quấy rầy.

Hắn cảm giác thấy bụng dưới có chút ẩm ướt, liền lắc lư thân thể muốn né tránh loại cảm giác này, thế nhưng hạ thân hình như bị cái gì đó làm cho không thể nhúc nhích!

“Ân?” Cảm giác ấm áp bắt đầu lan toả, từ bụng di chuyển xuống đùi trong, lành lạnh, ngưa ngứa, thế nhưng rất thoải mái!

Thấy phản ứng của Phong rất tốt, Thần tỉ mỉ quan sát rồi tiếp tục liếm lộng. Hai tay đỡ lấy chân Phong, Thần dùng lưỡi không ngừng tại nơi riêng tư của hắn liếm lộng, đảo quanh, từ trong ấn tượng mơ hồ tìm kiếm nơi mẫn cảm của Phong, cẩn thận tỉ mỉ hầu hạ không sót chỗ nào.

Phong nguyên bản là một người thanh tâm quả dục, thế nhưng trước khí thế tiến công hừng hực như thế, thân là một nam nhân bình thường, sao có khả năng không phản ứng? Cho nên phân thân hắn cũng bắt đầu từ từ đứng thẳng, đỉnh linh khẩu cũng bắt đầu tràn ra niêm dịch…

Thoả mãn nhìn thành quả nỗ lực của chính mình, Thần cười khẽ, song cũng không kềm chế được mà hôn lên Phong …

皇阙曲之临江仙Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ