Chap 330: Muốn giết ngươi

12 2 0
                                    


Niệm Hạ đi đến phía trước chiếc kệ đựng đồ quý báu, cầm lấy một cái bình phú quý năm màu nói: "Thái Tử đối đãi với ngươi thật đúng là không tồi, trong phòng không chỉ có thêm một cái kệ đựng đồ quý, còn bày nhiều đồ vật quý báu như vậy, có thể thấy được ngươi lại thăng phẩm cấp, thật đúng là làm người ta hâm mộ không thôi."

Nhưng ngữ khí trong lời nói của nàng để lộ ra lại là chua chát cùng đố kỵ, ngay sau đó, nàng cười nhạo một tiếng: "Đáng tiếc, phẩm cấp có cao đến mức nào, ngươi cũng không cao bằng ta, ít nhất ta cũng sinh được cho Thái Tử một đứa con, hơn nữa còn là con trai, sau này, à, không, ngươi hiện tại nhìn thấy ta đều phải hành lễ, Phất Thu cô cô, ta nói có đúng hay không?"

Đương nhiên, nàng hiện tại cũng sẽ không thể thỏa mãn chỉ vì được một cung nữ hành lễ với nàng, về sau nếu nhi tử của nàng kế thừa tước vị Thái Tử hoặc là ngôi vị Hoàng Đế, nàng muốn toàn bộ người trong hoàng cung đều phải quỳ lạy với nàng.

Niệm Hạ thấy Phất Thu vẫn luôn cúi đầu thêu hoa không nói gì, căm giận mà cắn cắn môi dưới, thứ nô tỳ hạ tiện này dựa vào cái gì mà dám làm lơ nàng nàng chứ, nàng nắm chặt bình phú quý năm màu trong tay, bỗng nhiên, đôi tay buông lỏng, bình hoa rơi xuống, loảng choảng một tiếng, bình hoa sang quý rơi vỡ tan tành.

Phất Thu ngẩng đầu, vẻ mặt bình thản mà nhìn nàng.

"A......" Niệm Hạ hô nhỏ một tiếng: "Xin lỗi, không phải ta cố ý."

Tuy nhiên, trong giọng nói của nàng không hề có ý xin lỗi, mà trong mắt còn mang theo ý cười đắc ý.

Phất Thu bình tĩnh nói: "Đây là bình phú quý năm màu Đế Hoàng thưởng cho ta, ngươi làm vỡ nó, tương đương với tội đại bất kính với Đế Hoàng."

Sắc mặt Niệm Hạ trắng bệch, nhưng cũng rất nhanh đã khôi phục lại bình thường: "Ta là mẫu thân của Lương Đông điện hạ, Đế Hoàng sẽ không bởi vì một cái bình bị vỡ mà trách tội ta, với lại, hiện tại trong phòng cũng chỉ có hai người chúng ta ở đây, ta chỉ cần nói với người khác là ngươi đập vỡ bình hoa, đến lúc đó người Đế Hoàng muốn truy cứu chính là ngươi."

Phất Thu nhàn nhạt liếc nàng một cái: "Mẫu thân của Lương Đông điện hạ? Nhưng ngươi cùng Lương Đông điện hạ lớn lên thật đúng là một chút cũng không giống."

Niệm Hạ nghe vậy, khuôn mặt hiện lên một chút hoảng loạn: "Phất Thu, lời này của ngươi là có ý tứ gì?"

Phất Thu không để ý tới nàng, buông bộ đồ thêu trong tay đứng lên.

Niệm Hạ vội vàng chạy ra phía trước dang hai tay ngăn lại nàng: "Ngươi nói rõ ràng cho ta."

Phất Thu nhìn khuôn mặt hoảng loạn của nàng: "Chính là ngươi cùng Lương Đông điện hạ lớn lên một chút cũng không giống, còn có thể có ý tứ gì?"

"Hắn là nhi tử của ta, sao có thể lớn lên không giống ta." Niệm Hạ tức giận nói: "Ngươi nhìn xem môi cùng lông mày của hắn, thực sự giống ta như đúc, Phất Thu, ngươi còn hồ ngôn loạn ngữ, ta sẽ bảo Thái Tử điện hạ trị tội ngươi."

Phất Thu cười lạnh: "Ngươi tiến cung hơn hai tháng, Thái Tử đến nhìn cũng không thèm liếc nhìn ngươi lấy một cái, ngươi lại có bản lĩnh gì bảo hắn trị tội ta? Đúng rồi, nể tình chúng ta đã từng làm việc cùng nhau, ta nhắc nhở ngươi một chút, ngươi về sau đừng có lại đem cái thân phận mẫu thân của Lương Đông điện hạ đi khoe khoang khắp nơi nữa, như vậy sẽ chỉ làm cho mọi người càng thêm xem thường ngươi. Ngươi hiện tại chỉ cần dụng tâm nhìn một cái, sẽ phát hiện toàn bộ hoàng cung căn bản không có ai thèm để ý đến ngươi, bởi vì mọi người đều làm lơ sự tồn tại của ngươi, thậm chí thân phận của ngươi ở trong mắt chúng ta còn không bằng một tên nô lệ, cho nên, ngươi cũng đừng quá coi trọng mình."

[ Kỳ Hâm ] Phế thê trùng sinh - part 2Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ