Chương 26

63 7 0
                                    

Ủa bị trói bằng dây cước đó, còn bị cô moi hết đồ nữa, sao mà thoát được hay vậy, quấn 80 vòng dây cước ý, rồi 300 yên của cô đi vậy á hả, phải lên mạng đáng giá sản phẩm, đồ chỏm.

Nhưng hình như họ theo phe bọn cô, mấy con virus không nguy hiểm đến tính mạng, vậy bọn cô lết xác đến đây làm cái gì. Lết tận mấy tầng lầu, trước đó còn phải leo lên vách nữa, rốt cuộc là để làm gì.

Sao đó bọn cô cũng được trực thăng, không, máy bay, không nốt, nó giống loại dùng để chở hàng trên không hơn, và 15 16 đứa ở trong đó, rất ngộp. Mọi người thì đến hôm sau là đã tỉnh, mọi việc tương đối ổn thoả?

—-------------------

Dù chỉ mới trở lại bình thường nhưng có vẻ về chuyện bày trò nghịch thì thầy Koro chẳng bao giờ là không có sức cả, bằng chứng là bây giờ ne, bọn cô đang đứng trước cái hang mà hẳn thầy ấy là đụng tay đụng chân gì đó.

Nói là bọn vì kê bên cô còn có Karma, nhìn cũng biết thầy đang muốn ghép đôi vài đứa nên cả lớp cũng bị kéo theo. Cô cũng thấy khá lạ, bình thường giáo viên còn cản việc yêu đương mà, nhưng lần này lại có phần ngược lại, còn hơi quá khích.

-'Karma, làm cái gì mà mặt chầm dầm như ai mắc nợ vậy'

-'Ờ, chỉ là đang suy nghĩ vài chuyện thôi' Karma

-'Là Nagisa vào tối qua à'

-'Cậu nhận ra rồi à' Karma

-'Điều đó dễ mà, ai có thể làm cậu bận tâm trừ Nagisa chứ'

-'Không cậu sai rồi' Karma

-'Sai gì chứ, cậu không bận tâm về hành động của Nagisa vào tối qua chứ nghĩ về chuyện gì chứ'

-'Đúng là đang nghĩ về Nagisa, nhưng vẫn có nghĩ về người khác mà' Karma

-'Ồ vậy à, tội nghiệp ngớm'

-'Sao lại nói vậy' Karma

-'Lọt vào mắt của Karma, ông hoàng tinh ranh cậu thì tội cho họ là đúng rồi'

-'Vậy cậu thấy bản thân mình đáng thương à' Karma

-'Không mắt mớ gì, tớ như này thì sao phải thấy tổn thương chứ'

-'Nếu vậy thì rút lại câu trước đó đi' Karma

-'Hả ý gì cơ, nói không đầu không đuôi như vậy, cậu nghĩ ai hiểu chứ'

-'Chẳng phải cậu giỏi lắm sao, ráng mà hiểu đi, đi nào' Karma

-'Thì đúng, tớ giỏi thật mà, nhưng nó không có nghĩ là tớ hiểu cậu nói gì'

-'Cậu mà ở đó quài là tớ bỏ lại đấy nhá' Karma

-'Nè đứng lại đó, nói đàng hoàng lại coi'

-'Hoá ra là sợ 1 mình à' Karma

-'Không, nhưng bây giờ tớ chẳng có lý do gì phải đi 1 mình cả'

-'Ồ, vậy à' Karma vẫn đi, vẫn không thèm ngó đến cô, miệng cười nhiễu cợt

-'Nè, đừng có đưa cái mắt đó nói chuyện với tớ'

-'Ờ, biết rồi, biết rồi, sẽ nghe cậu' Karma

-'Nói là không có tâm ý gì hết, cậu bớt đùa dai lại đi'

[Hoàn][KarmaxOC] Mũi tên mònNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ