CHƯƠNG 27: BỌN CÔ

145 14 1
                                    


Edit: SodaSora

Mạnh Giản tỉnh dậy từ rất sớm, đồng hồ sinh học khiến cho cô dù có mệt cách mấy cũng phải dậy đúng giờ. Phòng ngủ vẫn còn là một mảnh tối đen, chỉ có một tia sáng mỏng từ rèm cửa chiếu vào. Mạnh Giản vừa quay đầu, khuôn mặt đang say ngủ của Chu Minh Thân ở ngay trước mắt cô, cô gối đầu lên tay nghiêng người nhìn về phía anh, tay anh vẫn đang đặt trên eo của cô, ngay khi cô vừa quay người lại thì anh liền tỉnh, ánh mắt mơ màng sau vài giây liền khôi phục như bình thường.

"Chào buổi sáng!" Mạnh Giản đưa tay nhéo nhéo mặt anh.

Chu Minh Thân một tay ôm lấy cô, tay còn lại cầm lấy bàn tay đang lộn xộn của cô cắn, thấp giọng nói: "Chào buổi sáng!"

Mạnh Giản vùi mặt vào cổ anh, ngày hôm qua quá hoảng loạn, vẫn còn nhiều thứ mà bọn họ vẫn chưa nói cho rõ ràng.

"Những món đồ được giao tới kia, là anh sao?" Giọng cô vang lên, hơi thở nóng rực phả vào cổ anh.

Chu Minh Thân vuốt ve tấm lưng mịn màng của cô, nói: "Không phải em đã biết rồi sao?"

"Là vì em sao?"

"Không phải tất cả là vì em." Anh nhéo nhéo cái mông nhỏ của cô, "Đầu ngã dĩ mộc đào. Báo chi dĩ quỳnh dao(1), xã hội này cho tôi bao nhiêu tôi sẽ trả lại bấy nhiêu."

Mạnh Giản buồn cười: "Chú hai, giáo viên thể dục của anh dạy ngữ văn đấy à?"

Chu Minh Thân vỗ mông cô nói: "Chỉ cần biết vậy là được!"

"Không ngờ mục tiêu của anh cũng nhân ái như vậy nha!"

"Tôi không quan tâm việc người khác có nói tôi nhân từ hay không! Thương nhân quan trọng nhất chính là lợi ích, tôi không bao giờ làm việc tổn hại đến xã hội, mà cũng không quan tâm đến những danh vọng hão huyền đó. Những gì mà tôi làm, một là vì em, hai là vì những khó khăn mà những đứa trẻ kia gặp phải. Cuộc sống của người lớn không nằm trong phạm vi mà tôi quan tâm, chỉ có những đứa trẻ đó, tôi cũng đã từng thấy qua!"

Mạnh Giản rời khỏi cái ôm của anh, một tay chống đầu nhìn anh: "Đúng là em không hề nhìn nhầm người, anh vẫn luôn là một người rất tốt!"

"Ồ? Em là đang phát thẻ người tốt cho tôi? Nhưng tôi lại không muốn nhận nó chút nào..."

Mạnh Giản tức giận đè ở trên ngực anh, còn dùng sức ấn vài cái.

"Được lợi còn ra vẻ!"

Bộ ngực mềm mại của cô chạm vào cơ bắp rắn chắc của anh, Chu Minh Thân bị cô ma sát đến nổi lửa, tay trượt vào giữa hai chân cô...

"Anh định làm gì?!" Mạnh Giản mở to mắt kéo tay anh.

Chu Minh Thân với vẻ mặt đứng đắn nói: "Tôi sờ xem có bị thương không, phải kiểm tra xem còn có thể dùng được không!"

"Anh, cái đồ lưu manh!"

Hai người cãi nhau đến giữa trưa mới rời giường, Mạnh Giản đói đến mức không chịu nổi, hai chân run rẩy không đứng thẳng nổi. Chu Minh Thân ôm cô đi thẳng xuống lầu, mùi đồ ăn từ trong phòng bếp tỏa ra.

[EDIT] Cá ở trong nồi - Tác giả: Hà Cam LamNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ