CHƯƠNG 1776: TÌM ĐƯỢC CON GÁI RỒI THÌ ĐI ĐI
Liễu Nguyệt Mi vừa nói vừa nhìn về phía Lăng Tử Hoan.
Thấy vậy, Kiều Mục cũng không hề che giấu, thẳng thắn cười nói: "Vâng ạ, đã khiến bác gái chê cười rồi. Bình thường cô bé rất bốc đồng, lần này vì tìm mẹ mà tự ý chạy đến nhà họ Tô, đã quấy rầy bác trai bác gái, thật sự rất xin lỗi."
Anh vừa dứt lời, Lăng Tử Hoan đã vui vẻ nhìn Liễu Nguyệt Mi, "Lần này đến đây, cháu không những tìm được mẹ mà còn tìm được cả ông bà ngoại nữa. Mặc dù cháu hành động theo cảm tính, nhưng cũng không hẳn là chuyện xấu, bà ngoại thấy có đúng không?"
Liễu Nguyệt Mi càng lúc càng vui vẻ, nhìn khuôn mặt tươi cười của Lăng Tử Hoan mà trách yêu: "Miệng cháu thật là ngọt!"
Có một số người trời sinh đã khiến mọi người yêu thương, cô nhóc chính là một ví dụ điển hình.
Tình thế thay đổi khiến Kiều Mục và Lăng Vạn Hình cũng thầm giật mình.
Vốn dĩ bọn họ còn lo Lăng Tử Hoan hành động theo cảm tính sẽ chọc giận người lớn nhà họ Tô.
Nhưng bây giờ xem ra, hình như hoàn toàn không phải vậy!
Một lát sau, Tô Trường Khánh dùng nắp ly gạn lá trà, thổi thổi rồi mới nói: "Tiểu Cảnh, con dẫn Tiểu Đông và cháu gái ra ngoài một lát, ba có lời muốn nói với Tiểu Kiều."
"Vâng."
Tô Dụ Cảnh nghiêm nghị liếc Lăng Vạn Hình, sau đó gọi Tô Uyển Đông và Lăng Tử Hoan đi.
Lúc này, Lăng Vạn Hình nhìn Tô Uyển Đông muốn nói nhưng lại thôi.
Ánh mắt nóng rực của anh khóa chặt bóng dáng xinh đẹp của chị. Rõ ràng mỗi động tác đều quen thuộc đến vậy, nhưng tại đây lại không được chị bố thí cho dù chỉ một ánh mắt.
Từ khi anh bước vào cửa, dường như Tô Uyển Đông đã loại anh ra khỏi thế giới của mình.
Nỗi xấu hổ khi bị coi thường và làm lơ này khiến Lăng Vạn Hình như ngồi trên bàn chông.
Thậm chí anh còn cực kì muốn đứng lên kéo Tô Uyển Đông lại, thẳng thắn nói tất cả mọi chuyện.
Tiếc là, mãi đến tận khi nhìn Tô Uyển Đông kéo Lăng Tử Hoan rời đi, anh cũng không có can đảm gọi chị một tiếng.
Thái độ của ông bà Tô đối với anh đã thể hiện rõ sự phản đối.
Dưới mái hiên nhà người ta, anh không dám tùy tiện lỗ mãng.
Sau khi ba người Tô Dụ Cảnh đã rời đi, Tô Trường Khánh nhấp ngụm trà, lên tiếng lần nữa, "Tiểu Kiều à, không biết vị ngồi cạnh cháu đến nhà họ Tô là định làm gì?"
Lăng Vạn Hình bất ngờ nghe được câu hỏi của Tô Trường Khánh, không buồn để ý đến mặt mũi mà tự ứng cử, "Bác Tô, cháu là ba của Hoan Hoan, cũng là chồng của Uyển Đông. Cháu..."
"Chồng?" Lời này bị Liễu Nguyệt Mi cắt ngang, "Tiểu Đông nhà chúng tôi kết hôn lúc nào? Sao người làm mẹ như tôi lại không biết?"
Trong tình huống này, tuy Kiều Mục rất thông cảm cho anh Cả, nhưng cũng chỉ có thể chọn cách im lặng coi như cổ vũ.
Dù sao thì đây là chuyện mà anh ấy phải đối mặt.
![](https://img.wattpad.com/cover/357718597-288-k274520.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[FULL] NGƯỜI DẤU YÊU - Mạn Tây
RomansaTruyện: NGƯỜI DẤU YÊU Tên gốc: 暖婚甜入骨 [Noãn hôn ngọt tận xương] Tác giả: Mạn Tây Độ dài: 2252 chương Truyện upload với mục đích phi lợi nhuận. Tổng hợp từ nhiều nguồn, bao gồm raw gốc của tác giả. Giới thiệu: Nữ chính - Nghiên Thời Thất, đại tiểu thư...