Ngắn ngủi #25

231 30 2
                                    

Mai Việt của năm hai mươi từng quỳ gối trước trên dưới một trăm ngôi chùa chỉ để cầu Phật sớm ban cho hắn một cô người yêu xinh xắn, vừa ngoan vừa đảm.

Chẳng biết bề trên nghe thấy lời của hắn hay không mà hai năm sau hắn nhận được một bé người yêu không phải nữ, xinh thì rất xinh, ngoan cũng rất ngoan, đảm thì đảm nhất, chăm cũng chăm nhất, nhưng một khi dỗi thì không kém cạnh ai.

Tưởng chừng hắn sẽ không chịu, ấy vậy mà hắn từ hung bạo lại quay ngoắt mấy trăm độ sang làm tên thê nô đội tiểu tổ tông này lên đầu mà sủng. Một khi em mà giận thì hắn vứt bỏ hết mọi thứ chạy đi dỗ, đến mức anh em làm việc cùng hay rỉ tai nhau một châm ngôn thế này: Muốn có nhạc Mike sớm thì ngàn vạn lần phải mua vui cho cái Kiều. Kiều có vui thì nhạc mới có mà nghe, Kiều mà mất vui thì không những nhạc không có, đến người cũng mất dạng cho mà xem.

Họ nói cũng chẳng sai đâu, vì cả một đám người hơn một trăm mạng của chương trình từng suýt lên cơn quỵ vì tên vô lại nào đấy từng đòi sống đòi chết bỏ làm nhạc để làm vệ sĩ cho tiểu tổ tông kia cơ mà.

Đấy ! Nhắc đến tên ôn thần đã thấy tên ôn thần rồi. Mau mau !

---

Trong phòng chờ phành phạch tiếng quạt trần treo trên đầu, hàng chục mái đầu xanh đỏ chen lấn xô đẩy nhau, khiến người này quẹt sai một tí son, người kia va vội vào chiếc máy. Riêng chỉ có hai người như ở trong một thế giới khác, yên tĩnh trò chuyện cùng nhau.

Minh Long cầm hai ngón tay của đứa nhỏ nghịch nghịch mua vui cho em, không lên tiếng, nhưng ánh mắt chứa đầy sự năn nỉ. Năn nỉ cũng phải thôi, vì đứa nhỏ này đang dỗi thằng vô lại, mà thằng vô lại lại đang cùng anh ta làm nhạc, anh ta không dỗ ngọt đứa nhỏ thì còn lâu anh ta mới kịp tiến độ quay MV.

- Kiều ăn bánh không ? Anh lấy bánh cho Kiều ha ?

Mái đầu xam xám khẽ lắc, bờ môi đã trắng bệch vì đói nhưng vẫn kiên cường lắc, ý chỉ hoàn toàn không cần Minh Long dỗ.

Thình lình, từ đằng sau, một mái đầu xoăn xù đen nhánh bước đến, Minh Long hiểu ý liền buông tay ra ngay, đứng dậy, xoa đầu em, rời đi. Trước khi đi, anh chàng còn quay đầu, dùng ánh mắt cảm thông hướng về mái đầu đen.

"Chúc chú mày may mắn."

Mai Việt đọc hiểu được ý nghĩa của cái quay đầu ấy, đuôi mắt giật giật vì tức khẽ lườm nguýt người anh. Hắn lườm đủ rồi mới nhẹ đặt một tay lên vai em xoa khẽ.

Khi hắn vừa bước đến gần em đã ngửi thấy mùi hương quen thuộc, cũng đã biết là hắn đứng sau lưng mình, định bụng không thèm để ý, nhưng phản xạ không phải nói bỏ là bỏ, em vẫn như cũ quay đầu sang nhìn, vừa nhìn xong liền quay ngoắt sang một bên.

- Hừm !!

Mai Việt nhác thấy tình hình không ổn, vội vội vàng vàng nửa quỳ nửa ngồi xuống trước mặt em, cầm tay em nghịch nghịch nhằm thu hút sự chú ý của tiểu tổ tông nhà mình.

- Công chúa.
- Hừm !!!
- Công chúa ơiii.
- Hứm !!
- Công chúa à ~
- Hừmmm !!
- Công chúaaa ~ Công chúa quay sang nhìn anh một xíu xiu thôi rồi giận anh tiếp có được không ?

[Mikelodic x Pháp Kiều] Vặt vãnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ