Chương 3

927 66 2
                                    

Thời tiết dạo này rất lạnh, tuyết còn rơi nhiều. Nên là đâu đâu cũng thấy người nào người nấy bận mấy lớp áo để giữ ấm cơ thể. Và cậu cũng vậy, ở trong một chiếc áo len rồi bên ngoài thêm bộ vest rồi thêm một chiếc áo phao nữa nên là giờ nhìn Hyukkyu to hơn bình thường tận gấp đôi.

Cả hai cùng nhau đẩy xe đẩy đi siêu thị, cậu thì tung tăng bên khu đồ ăn vặt anh thì đi lựa thêm ít thực phẩm để bỏ vô tủ lạnh vì anh nhớ gần hết đồ ăn trong nhà rồi.

" Hyukkyu, lấy ít đồ ăn vặt thôi cậu không định ăn cơm à "

" Tớ giận đấy nhá, tớ khóc đấy cậu dám quát tớ à "

" Tớ không có, nhưng lấy ít thôi. Bữa mới mua một đống ở trong tủ đồ ăn vặt mà, cậu còn chưa ăn hết mà nay lại mua nữa "

" Hứ, không cho mua thì thôi. Không thèm " nói rồi cậu lại phụng phịu phồng má chu môi mà bỏ đi ra khu tính tiền đứng đợi. Anh lại bất lực mà lấy lại mấy món ban nảy cậu định lấy mà bỏ vào giỏ xe. Từ khi chăm cậu, anh biết được con lạc đà này rất hay giận dỗi và giận lẫy. Cứ không vui là phồng má chu môi rồi tìm một góc mà trốn thôi. Lúc đấy Sanghyeok lại đi dỗ, xong dỗ ngon dỗ ngọt rồi làm mấy món ngon cho con lạc đà kia ăn. Là thế nào cũng quên đi mà lại vui vẻ hí hửng liền.

" Cho cậu " anh đưa một cái bánh bông lan nho khô nóng hỏi cho cậu, biết người kia đang dỗ mình nên cậu cũng chu chu môi nhận rồi ôm vào lòng đợi anh tính tiền rồi ra xe đi về.

À, còn phải mua khoai lang nướng, bánh cá và Gongcha nữa. Định nhắc anh mua, mà chả hiểu sao lên xe dựa vào ghế là mắt cậu muốn díu lại rồi ngủ lúc nào không hay. Thấy cậu ngủ anh cũng không nỡ kêu, thế là nhẹ nhàng lấy lại cái bánh trong lòng cậu rồi khum xuống sau ghế lấy chiếc áo phao mình đắp cho cậu mới đi mua mấy món ăn mà nảy câu đòi ăn.

Về tới nhà, đậu xe vô trong nhà rồi, đem hết đồ ăn vào trong bếp rồi anh mới quay ra kêu cậu dậy để vô nhà ngủ. Nhưng cậu ngủ sâu lắm, kêu cỡ nào cũng cựa quậy vài cái rồi lại ôm chiếc áo phao ấm áp của anh ngủ tiếp. Thế là chúng ta lại có khung cảnh anh bế cậu bằng dáng công chúa đi vài nhà và đưa cậu vào phòng. Chỉnh nhiệt độ vừa đủ, đắp chăn cho thật gọn gàng rồi bật đèn ngủ anh mới nhẹ nhàng hôn lên trán cậu rồi chúc cậu ngủ ngon. Định về giải thích và nói cho cậu nghe chuyện của mình, nhưng chắc mai rồi hẵng nói cũng được.

Sáng hôm sau, vẫn là chào đón cậu là con Hodu nhưng lần này nó không có nhảy lên người cậu kêu gào um xùm nữa mà là nó nằm kế bên kêu meo meo nhẹ nhàng. Ngồi dậy vương vai một cái cho xương cốt dãn ra, cậu mới nhảy xuống giường mà đi vệ sinh. Lúc cậu xuống phòng bếp ngồi vào bàn ăn thì đã hơn bảy giờ sáng rồi.

" Hôm nay cậu có đi làm không " cậu nhìn anh đang tất bật làm gì đó trong bếp thì hỏi. Thường ngày mỗi sáng cậu sẽ chào anh một cái, nhưng chả hiểu sao hôm nay lại không muốn chào thế là thay câu chào bằng một câu hỏi. Nhìn dáng vẻ này xem, có ai nhận ra là một chủ tịch chức cao nhất công ty đang nấu bữa sáng cho một nhân viên nhỏ bé như cậu không.

" Đi chứ, nay ngày đầu tiên tớ đi làm mà. Phải đi xem một vòng công ty như nào để tớ còn triển khai cho công việc nữa " anh đi ra cùng một tô cháo tơm thơm lừng đưa cho cậu. Còn thêm mấy món ăn kèm thêm một ly nước chanh cho một ngày mới nữa. Nhìn cứ không nhận ra là một chủ tịch.

[ FakerDeft ] Hành Trình Làm Một Gia ĐìnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ