CHƯƠNG 40

1.8K 142 19
                                    

[Anh Úc thật sự cẩu, bảo vợ ôm rất nhuần nhuyễn.]

[Anh Úc đã yêu cầu ôm ôm dán dán.]

[Thanh Thanh cố lên, thời khắc thể hiện sức mạnh bạn trai đến rồi.]

Lộ Trạch Thanh chậm rãi đi đến bên cạnh Giang Tư Úc, ngày thường ôm một chút cũng không có gì, nhưng ở suối nước nóng...... quần áo mặc lại giống như không mặc.

Khi Giang Tư Úc đứng lên, Lộ Trạch Thanh đều có thể nhìn xuyên thấu qua áo thun màu trắng, đường cong cơ bụng như ẩn như hiện, mượt mà lại xinh đẹp.

Là một đương sự khác trong chuyện này, Giang Tư Úc không có chút gánh nặng nào, khóe môi cong lên cười, duỗi tay chờ Lộ Trạch Thanh ôm hắn.

"Trạch Thanh, cậu đừng nghĩ đến việc kéo dài thời gian, 30 giây thì một giây đều không thể thiếu. Hắc hắc." Kiều An Nhiên nói xong lại nhìn về phía máy quay, nói với khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp.

"Mau! Khen tôi."

Lộ Trạch Thanh cũng không phải muốn câu giờ, cậu chỉ không biết nên bắt đầu như thế nào, áo thun ướt dính lên người không thoải mái lắm.

Cánh tay của cậu chậm rãi vươn ra sau lưng của Giang Tư Úc, không chờ cậu khom lưng thì một bàn tay đã vòng qua đầu gối của cậu bế ngang cậu lên.

Cơ thể bỗng nhiên bay lên, đại não của cậu còn không có phản ứng lại, tay của Lộ Trạch Thanh theo bản năng mà vòng qua cổ Giang Tư Úc, con ngươi đen xuất hiện một chút hoảng loạn.

"Vẫn là để tôi ôm em đi, tôi sợ em bị mệt."

[A a a a a a a a a a a ]

[Sợ em mệt, thật sự không phải là tôi hiểu sai chứ?]

[Anh Úc thật cẩu, tôi rất thích! 30 giây tính là cái gì, anh Úc của có thể ôm một phát ba ngày ba đêm.]

[Vui nha, Thanh Thanh ôm thật chặt, nụ cười của tôi dần trở nên biến thái.]

Lộ Trạch Thanh ngây mặt ra, mặt không có biểu tình.

"Anh cũng không chơi công bằng."

Giang Tư Úc cười một chút.

"Đúng, tôi không có công bằng."

"A a a a a a, tôi không có." Nửa khuôn mặt của Kiều An Nhiên lặn dưới nước nóng, ý cười trên mặt không thể che được, khóe mắt cong cong làm người khác thẹn thùng.

Trịnh Tiền Phương buồn cười nhìn cậu ta một cái.

"Em không sợ một lúc nữa Trạch Thanh sẽ 'trả thù' em sao?"

"Không phải còn có anh sao, đợi lát nữa anh phải dùng tốc độ nhanh nhất để ném con vịt đó đi."

"Hết 30 giây rồi." Lộ Trạch Thanh mặt vô biểu tình, giọng điệu vô cùng lạnh lùng, "Để em đi xuống."

Giang Tư ÚC chú ý đến hai tai phiếm hồng của cậu, nhịn xuống một chút xúc động, tại sao lại đáng yêu như vậy chứ.

Thật sự khiến hắn muốn bắt nạt.

"Nhanh lên."

Lộ Trạch Thanh thúc giục hắn.

Giang Tư Úc vẫn chưa thỏa mãn, tiếc nuối hỏi.

[ĐAM MỸ][HOÀN]CÙNG ẢNH ĐẾ Ở LUYẾN TỔNG TỔ CP SAU BẠO HỒNGNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ