Trong phòng tắm hơi nước mờ ảo vẫn còn chưa tan hết, Bạch Nguyệt vừa lau tóc vừa nhìn vào tấm gương bị phủ mờ bởi hơi nóng, em nhìn vào khuôn mặt mỹ miều của mình rồi ánh nhìn dần rơi xuống dấu đỏ dưới vành tai. Em sờ lên dấu hôn khẽ vuốt ve nhẹ, nhớ lại cảm giác râm ran khó tả khi đó, cảm giác bồi hồi Nhật Dương đem lại cho em vừa lạ lại vừa kích thích. Mặc dù, Nhật Dương thật sự đã làm ra hành động vượt quá giới hạn và có phần quá đáng, vậy mà em không những không sợ mà thậm chí còn cảm thấy điều đó hấp dẫn và quyến rũ, tự em cũng thấy bản thân mình trở nên kì lạ từ bao giờ.
Nhưng, Bạch Nguyệt biết Nhật Dương không đơn giản, cậu chắc chắn rất có kinh nghiệm và trải nghiệm trong những chuyện nhạy cảm như vậy. Không cần biết lí do vì sao, Nhật Dương làm như vậy chắc chắn có ý đồ với em. Bạch Nguyệt lập tức gạt lớp sương mờ trên gương đi, trong đó phản chiếu nụ cười đầy ẩn ý của em.
Người mà mới buổi sáng vừa làm ra chuyện quá đáng xong, bây giờ đã đang cầm ly rượu, ngồi trong bar tận hưởng không khí vui vẻ. Trong bàn có vẻ đều là người quen, Nhật Dương một tay cầm ly một tay để hờ trên ghế mặc cho cô nàng ăn mặc hở hang bên cạnh dựa vào mình. Mùi nước hoa nồng nặc và cay mũi khiến Nhật Dương khó chịu, cậu ngửa đầu ra sau bất giác nhớ lại mùi hương quyến rũ rải rác trên từng tấc da thịt của ai kia.
Cô nàng bên cạnh thấy Nhật Dương có vẻ không tập trung vào cuộc chơi cho lắm liền đưa tay vuốt ve lên bờ ngực săn chắc, thì thầm vào tai cậu:
"Nếu cậu không muốn uống nữa vậy thì chúng ta đi chơi trò chơi khác vui hơn, nhé?"
"Đi." - Nhật Dương trả lời ngắn gọn và đứng lên rời đi cùng cô gái đó.
Vừa ra đến trước cửa xe cô gái đã không kìm được mà choàng lấy cổ Nhật Dương, hôn vào môi cậu, không phụ lòng người đẹp cậu cũng rất phối hợp với nụ hôn ướt át đó. Nhưng giữa chừng lại đổi ý, cậu ngừng lại bỏ tay cô gái ra khỏi người mình và lùi về sau một bước, cô gái đứng chừng hững không hiểu chuyện gì:
"Sao thế?"
"Hết hứng." - Tay nhét trong túi quần, cậu hờ hững trả lời.
"Cậu đùa tôi đấy à?" - Cô gái nhăn mặt khó chịu khi bị từ chối.
"Có lẽ, tôi bây giờ muốn thứ khác rồi."
"Thứ khác?"
Nhật Dương không nói gì nữa, chỉ lẳng lặng mở cửa xe ra, ngồi lên và phóng đi mất hút. Để lại một nữ nhân bơ vơ vẫn không hiểu gì.
Chân ga được đạp đều đều, Nhật Dương lái xe chậm rãi trên đoạn đường vắng, trong đầu phủ kín những suy nghĩ về người con gái xinh đẹp đã thu hút cậu. Bạch Nguyệt không phải là một cô gái dễ xơi, cảm giác em đem lại cho cậu hoàn toàn là sự hứng thú muốn có được nhưng lại không biết làm cách nào.
Sở dĩ Nhật Dương chỉ muốn tiếp cận em một cách chậm rãi và cẩn thận vì có chút tò mò, nhưng dục vọng không cho phép điều đó. Vào sáng nay, vốn cậu chỉ định cắn nhẹ để trêu ghẹo mà thôi, nhưng mùi hương và làn da ấy khiến cậu mất kiểm soát nên mới làm ra chuyện như vậy.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Ngôn tình] [H] Mưa Đêm
Romance"Mưa Đêm" - Dư vị của Mối Tình Đầu Liệu rằng "mối tình đầu" sẽ không thể cùng nhau đi đến cuối con đường? Mối tình đầu của em lặng lẽ như cơn mưa đêm, không ồn ào, không rực rỡ, nhưng lại để lại dấu ấn không bao giờ phai mờ. Đó là những cái chạm vụn...