Chap 16: Oan gia ngõ hẹp

1.3K 34 3
                                    

Tôi trừng mắt nhìn Jiyeon, gằn giọng:

Này, có bỏ tay ra không? Tôi cho cô chết bây giờ.

Hừ, cậu không làm gì được tôi đâu.

Tôi và cô ta cứ trừng mắt nhìn nhau và "tay trong tay" như thế một lúc lâu, bây giờ ước mong duy nhất của tôi là chà cái mặt cô ta xuống đất cho bõ ghét để xem cô ta còn dùng khuôn mặt ấy đi tán tỉnh con gái được nữa không . Nhưng nếu tôi có được cái khả năng ấy thì tôi đã đi thi thế vận hội olympic rồi híc híc. 

Vào cái giây phút tôi suýt tức nước vỡ bờ cho cô ta một cái bạt tay nháng lửa ấy, thì bàn tay đang nắm tay tôi của Jiyeon bị một ai khác giật ra, người đó là bà cô khỉ vàng. Tôi chợt nhớ ra hôm nay lớp tôi có tiết Anh đầu tiên. Bà cô khỉ vàng nhìn hai đứa tôi nói bằng cái giọng của một người giáo viên:

Này, em có biết đã vào giờ học rồi không? Em đang làm ảnh hưởng đến tiết dạy của tôi đấy, ra ngoài đi.

Nhưng tôi nhớ là trống vẫn chưa đánh mà._ Jiyeon nói bằng cái giọng lạnh lùng.

Nhưng tôi muốn vào sớm, đó là cái quyền của một giáo viên như tôi.

Quyền? Hay là cô muốn phá hoại chuyện của tôi, nên mới cố tình vào sớm như vậy?

Đó không phải là việc để cho em đoán mò. =="

Mò cũng có khi lại chính xác. 

Mọi người cứ mắt tròn mắt dẹt nhìn hai hotgirl cãi nhau trong thân phận là cô và trò, còn tôi thì đã quá quen việc này rồi, hai tên này đúng là oan gia mà. Đã thế thì tôi cho họ im luôn. 

Tôi nhìn chằm chằm vào tư thế hiện tại của bà cô khỉ vàng và Jiyeon cười tủm tỉm rồi nói to:

Thôi Jiyeon, cậu không cần diễn kịch nữa đâu, tôi biết hết rồi.

Mọi người đều hướng ánh mắt về phía tôi,Jiyeon nhìn tôi ngạc nhiên hỏi:

Đóng kịch cái gì cơ?

Ầy ghét thế, hi hi cứ phải giả vờ.

- Nói cái gì thế, giả vờ gì cơ?

Tôi biết hết rồi, việc cậu thay bồ như thay áo, và có đến cả trăm cô bạn gái chỉ là cái tấm bình phong thôi, chứ thực ra cậu đã có người mình yêu rồi phải không?_ Tôi hỏi kèm theo một nụ cười.

Lông mày của Jiyeon khẽ nhíu lại, hắn ta bối rối hỏi:

Ai nói thế?

- Thì tôi thấy thế, hành động của cậu đã nói lên tất cả mà.

Thế theo cậu người tôi yêu là ai?

Xa tận chân trời gần ngay trước mắt_ Tôi cười tủm tỉm.

Mặt Jiyeon bỗng thoáng ửng đỏ, hắn cau mày gắt lên:

Cái gì chứ, quanh đây có bao nhiêu người gần tôi, chẳng lẽ tôi đều yêu hết.

Hi hi, người cậu yêu là… cô Jung chớ ai.

[Fanfic][JiMin]Tôi Ghét Cô,Đồ Du CônNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ