Tôi tức giận bật dậy, không nói chuyện với mẹ nữa
"Lần này con dỗi thật đấy ạ, không chơi với mẹ nữa đâu"
"Thôi, mẹ xin lỗi Nhím của mẹ, thế giờ con gái có thể đi được chưa? "
"Con đi nhá, yêu mẹ moah"
Cứ thế tôi tung tăng chạy xuống nhà chuẩn bị sang rủ Thư... Khoan, nhìn lên đồng hồ bây giờ mới là 3h chiều, chúng tôi hẹn nhau 4h chiều cơ mà. Còn 1 tiếng nữa mới đi nên cứ thong thả trước đã, tôi ngồi xuống phòng khách lấy ít hoa quả ra đĩa rồi ngồi xem tivi.
..."Ánh Vy ơi"
"Dạ" Có tiếng người gọi tôi đứng bật dậy chạy ra mở cổng"Ui, sao anh lại đến đây ạ?" Tôi có chút hoang mang khi thấy anh đứng trước cửa nhà mình
"Ơ thế anh sang đón bé Nhím không được à? Nhím không thích anh đón hả? Hóa ra là anh làm phiền Nhím rồi " Giọng này của Khánh Vũ chẳng quen với dáng vẻ thường ngày của anh tí nào nhưng tôi lại thấy dễ thương.
"Anh sang đón em được, em cũng thích anh đón và anh không làm phiền em" Tôi thương anh còn không hết chứ ở đấy mà ghét.
"Mặt em dính gì hả? Sao anh cứ nhìn chằm chằm em thế"
"Công chúa này hôm nay lạ quá, xinh đến nỗi anh không cử động được nữa rồi"
"Hôm nay em xinh thật ạ? "
"Đối với anh em lúc nào cũng xinh, và xinh nhất khi anh có em!"
"Vậy thì anh sẽ hoàn hảo tuyệt vời hơn khi anh có em"
"Thế nên Ánh Vy là của anh"
"Này này, hai đứa kia nói chuyện bé mồm thôi, bé Dứa nhà tao đang makeup tí xuống nên đi vào nhà ngồi đợi" Tiếng mở cổng từ nhà kế bên mở ra nhưng người bước ra không phải Thư mà là Đỗ Đức Duy. Tôi có chút không tin vào mắt mình, nhà Thư nhưng sao ông này ở đây lại còn "bé Dứa nhà tao" nữa chứ."Nhím ơi, vào nhà ngồi đợi Dứa bạn em kìa"
"Dạ"
Trong khi Thư đang trên nhà chuẩn bị thì tôi ngồi tra khảo Đỗ Đức Duy
"Anh nói mau, tại sao anh ở đây?""Mày hay nhỉ, anh ở nhà bé Dứa thì ảnh hưởng gì tới mày"
"Anh và bạn thân em có quan hệ yêu đương gì rồi đúng không?"
"Đúng là em gái anh, đoán chuẩn đấy"
"Vậy anh và Thư là..."
"Người yêu" Nghe xong câu trả lời tôi như cứng đơ tại chỗ, lúc đầu tôi chỉ là muốn đu otp này thôi mà ai ngờ đâu yêu thật rồi, vậy bạn thân tôi trở thành chị tôi.
"Mọi người đều ở đây à? Vậy đi thôi" Thư từ trên tầng bước xuống, nhìn nó mà tôi biết tại sao ông Duy lại mê nó rồi. Hôm nay nó mặc một chiếc váy trắng, tóc xoăn nhẹ thả ngang vai, nhìn như công chúa đời thực vậy, nhan sắc này thật khiến người ta mê mẩn.
"Bé của anh hôm nay xinh quá"
"Bé cảm ơn anh" Hai con người này cứ như thế mãi thì tí nữa tôi và Khánh Vũ không cần ăn tối đâu nhỉ.