17.BƯỚC ĐẾN BÊN ANH

141 11 3
                                    

Tiêu Chiến đang sắp xếp lại tập vở cho ngày hôm sau đến trường thì nghe tiếng ai đó kêu mình phía tầng thượng. Đã quá quen với việc anh em Tiêu Khải, Tiêu Diệc luôn luôn tìm cách dẫn dụ anh vào bẫy của họ, Tiêu Chiến chẳng quan tâm đến mà trực tiếp phớt lờ.

Đám con cháu Tiêu Gia chính thống đó chẳng bao giờ cất được cái bộ mặt hống hách, nghênh ngang đó đi cả, suy cho cùng cũng chỉ là một lũ ỷ mạnh hiếp yếu. Cũng như đám công tử thế gia khác, bọn họ được nuông chiều, muốn gì được đấy, dù thế nào cùng với một đứa "ngoại lai" như anh chính là không cùng đẳng cấp.

Vì sao? Không vì sao cả. Chỉ là ba Tiêu là con riêng của ông nội, ba cũng như anh, lớn lên trong sự chì chiết của người khác, trong suốt thời gian đó chỉ có một mình ông nội bảo vệ ba. Khi anh ra đời cũng vậy, anh cũng từng được ông nội bảo hộ, nhưng ông nội mất rồi địa ngục trước mắt anh mới được mở ra.

Anh không biết tại sao hằng ngày khi ba mẹ đi làm, bản thân lại phải ngồi ăn cùng với người làm trong khi Tiêu Khải và Tiêu Diệc lại được ngồi ăn ở phòng ăn chính cùng với bà nội. Tại sao khi ba mẹ không có ở đây họ lại đối xử với anh như không phải đối xử với con người, một đứa trẻ chín tuổi chưa bao giờ hiểu những điều đó.

Những ngày sống ở Tiêu Gia, chưa bao giờ Tiêu Chiến dám ngẩng cao đầu, bởi vì khi nhìn thẳng sẽ lại thấy những ánh mắt đó đang dán lên người mình, sẽ lại nghe thấy những lời bẩn thiểu của họ, họ cho rằng một đứa nhỏ nghe không hiểu, nhưng thời điểm đó nó nghe không hiểu, không chắc sau này cũng sẽ không.

Vào khoảng thời gian ông nội mới vừa mất, hai người bọn họ ban đầu chỉ là những lời chế giễu, sau đó là túm tóc, đánh vào lưng, vào ngực, xem như trái banh mà đá qua đá lại, tạt nước bẩn, nước sôi, thậm chí dùng dao nhỏ cứa từng đường lên cánh tay anh. Bọn họ bắt nạt từ trường học đến khi về nhà, đôi lúc lại kéo thêm người tới, lại rất khôn khéo không đánh vào mặt để tránh bị ba mẹ phát hiện. Bọn chúng đối với anh không phải là người mà chính là ác quỷ.

Rồi cũng đến một ngày bản thân dần dà chìm vào bóng tối, bắt đầu chuỗi ngày dùng bạo lực kháng cự. Nhưng Tiêu Chiến sa chân vào lại không biết điểm dừng, từ kháng cự yếu ớt đến lúc bị gán mác côn đồ, người bạn duy nhất lúc bấy giờ chỉ có Cố Ngụy, con trai của bạn thân ba Tiêu.

Ngày mà bọn họ đẩy anh đến bước đường cùng, cũng là ngày mà Tiêu Diệc chết. Năm Tiêu Diệc mười hai tuổi, hắn cùng đám côn đồ tụ tập hút thuốc, bị dụ dỗ hít ma túy trong một góc kín của trường nhưng dường như cả đám người không ai biết ở nơi đó có gắn camera.

Vốn Tiêu Chiến chỉ là vô tình đi ngang qua nhưng lại bị hiểu lầm là cố ý trong khi anh thậm chí còn không thèm liếc nhìn bọn họ một lần nào, Tiêu Diệc hoảng sợ giáo viên biết chuyện sẽ báo về gia đình, sẽ làm hỏng danh tiếng nhà họ Tiêu, ba mẹ sẽ giết hắn mất.

Ban đầu hắn tìm đến Tiêu Chiến thương lượng, nhưng Tiêu Chiến vốn không biết chuyện gì xảy ra nên chẳng để những lời hắn nói vào tai, trực tiếp phớt lờ. Sau đó hắn sinh ra sợ hãi, luôn tìm cách lấy lòng Tiêu Chiến sau lưng Tiêu Khải, mọi chuyện ngày càng khiến cho Tiêu Chiến cảm thấy phiền phức, đành hẹn hắn ra góc sau trường mà nói rõ.

[BJYX] Những Thứ Thuộc Về EmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ