Cứ thế Pavel ở nhà cùng Nut anh được hắn chăm sóc đến độ phát hư đến ăn cũng chẳng động tay dù chỉ là một tí. Cũng đã đi hai tháng Pooh cũng đã sắp về với anh rồi có lẽ cậu mà thấy Nut nuông chiều Pavel như vậy có lẽ sẽ ngất mất thôi.
Sáng nay Pooh sẽ bay về, cậu háo hức lắm. Lâu lắm rồi chẳng được ôm cục bông nhỏ của mình khiến cậu sắp nhớ chết luôn rồi, Pavel cũng háo hức lắm mặc dù mang thai cơ thể cũng khá mệt mỏi nhưng anh nghe tin hôm nay Pooh sẽ về thì anh thức sớm lắm để chuẩn bị ra sân bay đón cậu về.
Vì thức sớm mà Pavel chẳng dám nhờ ai vì sợ làm phiền giấu ngủ của mọi người. Anh lọ mọ đứng dậy đi vào phòng tắm để vệ sinh cá nhân, mái tóc lâu ngày không cắt bây giờ nó đã dài rũ xuống ngang mắt tô điểm cho khuôn mặt anh càng đáng yêu hơn.
Dù là thai đã được bốn tháng nhưng bụng Pavel vẫn không to lắm nếu mặc váy dài có lẽ chẳng ai nhận ra là anh đang mang thai đâu, anh cũng khá ngại khi mặc váy ra đường nên chỉ mặc khi ở nhà cho thoải mái.
Sau khi vệ sinh cá nhận xong Pavel vui vẻ mà tính bước ra phòng tắm nhưng do sàn quá trơn với lại đang mang thai nữa anh chẳng thể đỡ kịp nên đã ngã xuống đất. Bụng dưới bỗng đau nhói khiến Pavel không khỏi hét lên.
"Áaaaaaaa".
Ping và Nut giật mình khi nghe tiếng hét của Pavel, hai người nhanh chống chạy nhanh vào rồi bế anh lên bệnh viện. Cơn đau ở phía bụng dưới khiến Pavel đau đến nổi không thể kìm nỗi nước mắt.
Ping: bình tĩnh, thở đều thôi đừng căng thẳng.
Ping cố gắng an ủi anh trong khi Pavel vẫn đang chịu cơn đau âm ỉ ở phía dưới, đầu óc em trống rỗng mơ hồ như sắp ngất đến nơi. Cơ thể nhỏ run lên bần bật hơi thở yếu ớt như sắp tắt thở.
Sau khi đưa được Pavel vào phòng cấp cứu Nut ở ngoài vừa lo lắng vừa tự trách mình không thôi. Đáng lẽ ra Nut phải chăm sóc tốt cho Pavel chứ không phải để anh thành ra thế này.
Cùng lúc này Pooh cũng đã nghe tin Pavel bin ngã nên vừa đặt chân xuống sân bay cậu liền chạy đến bệnh viện ngay lập tức.
Ở ngoài Pooh và Nut đều đang rất lo lắng cho Pavel nhưng Ping thì ngược lại anh bình tĩnh đến độ người khác nhìn vào cũng thấy anh đáng sợ.
Nửa tiếng sau Pavel cũng được đưa vào phòng hồi sức, cơ thể anh chẳng đáng lo ngại gì mấy chỉ là hơi bị động thai nên phải cẩn thận hơn. Lúc anh tỉnh dậy mọi người đều có đủ và có cả người đặc biệt nhất đối với Pavel đó chính là Pooh.
Cậu thấy Pavel tỉnh dậy rồi cố gắn ngồi lên thì liền giữ anh lại mà không cho anh làm gì cả và ra lệnh cho anh nằm yên ở đó. Cả hai cứ nghĩ sẽ rất vui khi sau hai tháng không ở cạnh nhưng không ngờ lại gặp lại nhau trong hoàn cảnh này.
Pooh: có đau không?
Pavel nhẹ gật đầu không chỉ anh cảm nhận được cơn đau phía dưới mà phía trên cũng chẳng khác gì cảm giác đầu cứ lân lân nhức không thể tả nổi.
Pooh nhìn anh vậy thì càng xót hơn, dù gì lúc trước Pavel cũng là Alpha nên bây giờ khi mang thai cơ thể anh cũng chẳng được khỏe mạnh như các Omega khác còn chưa nói đến việc đi lại nữa. Đáng lẽ ra cậu không nên đi lâu như vậy.