Chap 14.

1.4K 67 13
                                    

Có lẽ vì chuyện lúc sáng và bị Pooh đánh dấu nên từ lúc trở về nhà đến giờ Pavel cứ nhốt mình trong phòng mãi chẳng chịu gặp ai cả.

Cơ thể Pavel khó chịu vừa nóng như đang bị sốt cao, anh cứ nghiến hông mình xuống tấm nệm êm ái đấy có lẽ anh đã đến kì phát tình đầu tiên sau khi bị đánh dấu. Mùi pheromone hương cam quýt ngọt ngào của Pavel cứ tràn khắp phòng ,phía sau của anh ngứa ngáy đến khó chịu.

"Ưm..thật là muốn có gì đó để lấp đầy bên trong".

  Suy nghĩ của Pavel khiến bụng dưới nóng rang mà nhớ đến cảm giác được dương vật to lớn của Pooh lấp đầy bên trong mình. Mồ hồi của anh nhễ nhại làm ước hết một mảng  áo đang mặc trên người, anh nhanh chống đứng dậy chạy đến tủ để đồ lấy những chiếc áo còn mùi hương hổ phách của Pooh trên đó mà lót xuống chỗ mình nằm như vậy mới có thể khiến anh xoa dịu được sự khó chịu trong cơ thể mình khi nó càng lúc càng nhiều hơn.

Cả ngày hôm ấy anh cứ nhốt mình trong phòng mãi khiến cậu lo lắng không thôi dù 2 người chỉ cách xa nhau chỉ có một cánh cửa nhỏ nhưng lòng cậu vẫn bồn chồn khó chịu, cậu cứ suy nghĩ rằng lỡ nếu có chuyện như lúc sáng thì phải làm sao nên chỉ cách mỗi giờ thì cậu sẽ đứng ở ngoài mà gọi anh.

Pavel đang khó chịu mà thanh niên đứng ngoài cửa cứ phiền không thôi thật là muốn đá tên này một trận mà. Nhưng với sức lực và kì phát tình của anh bây giờ thì làm gì anh có thể làm gì cậu được chứ.

Người bên trong nằm thở hổn hển cơ thể hết sức mệt mỏi nhưng ra hiệu với người ở ngoài rằng mình không sao khiến Pooh cũng đỡ lo chút ít.

Cả ngày ấy Pavel chẳng ăn uống gì mà cũng không cho ai vào cả, cả Pooh cũng không được vào mặc dù anh đang rất ham muốn được làm tình với người yêu mình nhưng chuyện hồi sáng và kì phát tình cực kì khó chịu này khiến anh không khỏi suy nghĩ mà tránh né cậu.

Sáng hôm sau có lẽ vì là kì phát tình đầu tiên khi biến đổi thành Omega không còn hành anh nữa nên đầu óc anh cũng tỉnh táo được đôi chút cảm giác khó chịu cũng đã giảm đi đáng kể, bây giờ có lẽ anh có thể sinh hoạt và đi đứng như bình thường rồi.

Anh lê lết cơ thể mệt mỏi không ăn gì cả ngày hôm qua mà đi tắm, anh nhìn vết tích của ba Pooh để lại ngày hôm ấy cảm giác ghê tởm lại lập tức ùa về, anh dùng tay mình chà mạnh vào những vết tích ấy đến rớm máu, Pavel lại tự làm đau chính mình rồi.

"Tại sao nó lại vẫn còn cơ chứ?".

Anh lại khóc nữa rồi, tiếng khóc nức nở trong phòng tắm vang lớn lên nhưng chẳng ai nghe thấy cả.

Một lúc sau Pooh nhẹ nhàng cầm chìa khóa dự phòng và mở cửa phòng của Pavel ra, thật sự là cậu không an tâm khi để anh một mình như vậy. Lúc mở cửa ra cậu chẳng thấy có ai trong phòng lòng cậu chợt bất an cậu để tô cháo nóng lại trên bàn rồi chạy thẳng phòng tắm rồi mở cửa ra.

Pavel: mày là biến thái à? Chỗ tao đang tắm vào đây làm gì?

Pooh: em lo cho anh thôi.

Pavel: lo cái chó gì tao ở đây chứ ở đâu mà lo.

Pooh: vâng anh không sao là tốt rồi, anh tắm đi rồi ra ăn cháo đi ạ.

[ PoohPavel ] Alpha định mệnh của riêng tôi!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ