27. The dead city

75 5 6
                                    

Anh không thể ngừng nghĩ về câu chuyện của Fottere, rồi lại nghĩ về chính mình. Ít nhất anh đủ may mắn để được phép làm người tốt. Nhưng may mắn hơn Fottere thì cũng chẳng có gì mà sung sướng cả. Tuy vậy, anh vẫn chắc chắn sẽ tận dụng tốt may mắn của mình, và dù không có ai giúp, anh cũng vẫn sẽ làm mọi cách để bảo vệ người mình yêu. 

Anh đã bỏ lại mái nhà của mình, bỏ em trai, bỏ vùng đất mà đáng ra mình phải cai trị. Chính vì thế nên anh không thể bỏ rơi Tokitou được. Bỏ rơi cậu cũng là bỏ rơi chính bản thân anh, để chính anh rơi vào tuyệt vọng.

Không khí trong rừng rất ẩm, làm cho anh liên tưởng đến một cơn mưa, gần như ngửi thấy cái mùi ngai ngái quen thuộc ấy. Fottere bước bên cạnh anh, ngậm một cọng cỏ, huýt sáo. 

"Mừng là cuối cùng cậu cũng làm rõ được suy nghĩ của chính mình. Giúp đỡ một kẻ ngu ngốc thật chả dễ dàng chút nào. Ngay cả khuôn mặt của cậu cũng trông như cậu vừa được tái sinh, như thể cậu vừa gỡ bỏ được một cái mặt nạ nặng nề." Hắn nói, không rành mạch. Đôi khi Tanjirou nghĩ rằng người đàn ông này dùng thuốc kích thích. Đôi mắt hắn khi nào cũng phấn khích.

"Sao anh lại muốn giúp tôi?" Anh hỏi. "Chuyện của tôi và Tokitou có liên quan gì đến anh à?"

Hắn im lặng một lát rồi thở dài. "Cậu đã cứu chủ tôi, và thế là đã khiến tôi mang ơn rồi. Thêm vào đó..."

"Thêm vào đó?"

"Im nào." Hắn nói rồi đẩy anh ra sau một cây bách lớn.

Anh lùi ra sau, các giác quan căng lên một cách cảnh giác, thở không ra tiếng rồi nhìn vào bóng tối. Có mùi lạ của một người đàn ông mà anh có thể biết chắc là mình chưa từng gặp bao giờ. Hắn có mùi của đàn ông và mùi rượu đắt tiền, mùi kim loại và mùi của sự đe doạ.

Anh nhìn quanh và không thấy Fottere đâu, có lẽ hắn đã trốn vào chỗ khác. Người đàn ông đó có một khả năng đặc biệt trong việc giấu đi sự tồn tại của chính mình. Anh không cần phải lo cho hắn.

"Đám cưới vớ vẩn." Người đàn ông lên tiếng. "Một sự sắp đặt vớ vẩn."

"Vâng, phải vậy." 

Tanjirou đã vô cùng sốc khi nhận ra giọng của chủ nhân người bạn đồng hành mới của anh. Người đang nói chuyện với một người đàn ông không ủng hộ đám cưới sắp diễn ra. Có gì không ổn ở đây. Người đó không thể nào là đồng loã cho vụ ám hại người yêu anh được.

"Quá vớ vẩn."

"Biết mà, phải vậy. Tôi cũng nghĩ vậy."

"Chẳng phải điều này không nên xảy ra sao?"

"Vâng, vâng." Người đẹp của Fottere nói. "Không nên. Có lẽ rượu đã làm họ không tỉnh táo và đưa ra những quyết định vội vàng."

"Rượu đã làm úng não họ thì có."

"Nào." Người nói, giọng nghiêm lại. "Nói không hay rồi."

Họ bước ra khỏi bóng khuất. Người đàn ông đó cao lớn, khiến cho người chủ của bạn anh trông thật bé nhỏ. Họ đều đã uống rượu, nhưng cậu con trai trông không say một chút nào, dù người đàn ông gần như đã ngả xuống.

(Tanjirou - Muichirou) [KnY] - Valiant and NobleNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ