Chương 11

74 2 0
                                    

Yến hội kết thúc, mọi người cung tiễn thánh thượng rời khỏi Phụng Thiên điện, khi thánh giá đã đi xa, nội thị mới bước ra tuyên bố tan tiệc.

*Kim Nhiêu lập tức đứng dậy, không nói được một lời lập tức chui vào đoàn người, đi tìm *Kim lão gia cùng *Kim nhị ca ở khu vực của Tước Quý đối diện, sợ là khẩn cấp muốn kể ra ủy khuất.

Nhan Thị lo lắng nàng chạy mất, đè nặng tiếng nói hô một tiếng "Nhị tỷ nhi!", nhìn thấy *Kim Nhiêu cũng không quay đầu lại, nàng vội vàng nhấc chân muốn đuổi theo lại bị Trân Ni ở bên cạnh kéo lại.

- Nương, không có việc gì, nàng đi tìm phụ thân rồi.

Trân Ni tới lúc gấp rút muốn cùng mẫu thân thương nghị chuyện danh ngạch nhập học Quốc Tử Giám, lúc này *Kim Nhiêu rời khỏi, chính là thời cơ tốt cho nàng.

Nhan Thị như trước bất an, khiễng chân nhìn thân ảnh *Kim Nhiêu, thấy nàng lẻn đến đối diện ôm lấy chân *Kim Huyền Thanh, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, quay đầu lại nắm lấy tay Trân Ni, nói:

- Vậy để nàng cùng lão gia trở về đi, Ni Nhi, chúng ta đi.

Trân Ni gật đầu, bước nhanh cùng Nhan Thị đi ra cửa điện.

Hai mẹ con nàng cũng không cùng *Kim lão gia hội hợp, trực tiếp lách qua điện Thái Hòa, một mạch đi về Tây Hoa Môn.

Vừa ra cửa cung, nha đầu trong các phủ đệ đã chờ bên xe ngựa, dẫn theo mang theo đèn lồng tiến đến nghênh tiếp, vội vã dâng noãn lô cho chủ tử, phủ thêm áo choàng, lúc này mới dẫn đường đi đến xa giá của mỗi phủ đệ.

Trân Ni bình tâm tĩnh khí, thẳng đến các đường xe ngựa đều tản ra, nàng mới xoay người mặt hướng Nhan Thị, đổi thành dáng vẻ ngây thơ thường ngày, vẻ mặt nghiêm túc mở miệng:

- Nương, ta có chuyện muốn cầu ngươi.

Nhan Thị đang dùng làm ấm noãn lô, muốn sưởi đến ấm áp một chút mới đưa đến trong tay Trân Ni, ấm áp thân thể cho nàng.

Nàng nghe vậy liền nâng ánh mắt, lập tức bị nghiêm túc của khuê nữ nhà mình chọc cười, khẩu khí chế nhạo hỏi:

- Chuyện gì nha? *Kim gia tam tiểu thư.

Trân Ni thái độ đối với Nhan Thị có một chút bất mãn, chau mày nhíu mi nói:

- Nương, ta nghiêm túc.

Nhan Thị thấy nàng dáng vẻ như vậy, vội vàng buông noãn lô, nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ bị lạnh đến phát đỏ của nàng:

- Đây là làm sao vậy, khẩn trương như vậy, nói mau đi, chuyện gì nương đều đáp ứng ngươi.

Trân Ni ưỡn ngực ngồi nghiêm chỉnh, chậm rãi phun ra từng chữ:

- Nương, ta muốn vào Quốc Tử Giám.

Nhan Thị nghe vậy, đôi mắt hạnh đều trừng lớn một vòng, sửng sốt một hồi lâu mới lẩm bẩm:

- Ngươi biết Quốc Tử Giám là nơi nào sao?

Lời vừa ra khỏi miệng, lại lo lắng tổn thương tự tôn của nữ nhi, vội vàng sửa lời nói:

- Ngươi nghe nói qua Quốc Tử Giám?

Trân Ni trịnh trọng gật đầu, còn bịa đặt:

[Chuyển Ver] [JENSOO] Trọng Sinh Chi Đế Quốc Sủng PhiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ