Lãnh thổ Đông Lăng phần lớn là núi non trùng điệp, rừng rậm đầm lầy, địa hình dễ thủ khó công, hơn nữa Thiên Khuyết Giáo giỏi về dùng độc chế cổ, để chống đỡ đại quân chinh phạt phía đông của Nam Tĩnh, bọn chúng thậm chí sẵn sàng chủ động tạo ra bệnh dịch, khiến cho sinh linh đồ thán, dân chúng lầm than.
Nam Tĩnh ném chuột sợ vỡ đồ, tuy có thực lực tấn công mạnh mẽ, nhưng để giảm bớt thương vong ở mức tối đa, vẫn là lựa chọn vững bước dùng mưu trí để chiến thắng, tốn thời gian hai năm lẻ ba tháng, ngọn cờ của Nam Tĩnh rốt cuộc đã cắm trên tường thành Kinh Đô của Đông Lăng.
Tháng Chín thu vàng, làn hương hoa quế trộn lẫn với mùi máu, hoàng cung Đông Lăng đứng sừng sững mấy trăm năm tại Kinh Đô, đã nghênh đón chủ nhân mới giữa một mảnh tràn đầy xác chết la liệt.
Trong Hàm Nguyên Điện, nơi Hoàng đế Đông Lăng thượng triều, Lục Vọng từng ở đây buông rèm chấp chính nhiều năm. Hai năm trước, Thiên Khuyết Giáo chiếm lấy Kinh Đô, nhóm giáo đồ đầu tiên gấp không chờ nổi lao vào hoàng cung, vọng tưởng có thể ôm được ngai vàng, danh chính ngôn thuận mà thống trị vùng đất phương đông này.
Nhưng mà, sau khi bọn chúng tham vọng bừng bừng tiến vào hoàng cung, lại phát hiện trong cung không một bóng người. Thiên Khuyết Giáo cho rằng Lục Vọng không chống đỡ nổi đã mang theo một nhà già trẻ chạy mất, lúc đang định vui sướng tận hưởng thành quả không đánh mà thắng này, thì trong cung bỗng nổi lên một màn sương mù quỷ dị đưa tay ra không nhìn thấy năm ngón tay.
Đám giáo đồ bị nhốt trong màn sương mù này đã đánh mất lý trí, coi đồng đội như kẻ địch, tới tấp rút đao chĩa vào nhau, tiếng kêu gào thảm thiết vang vọng khắp trên không trung của hoàng thành.
Đồn rằng, lúc sương mù sắp sửa tan hết, tên thủ lĩnh của Thiên Khuyết Giáo sống sót đến cuối cùng trong cuộc chém giết đã ngã xuống dưới chân long ỷ. Lúc này, trong Hàm Nguyên Điện xuất hiện hai bóng người một cao một thấp, một người là Lục Thái Hậu Lục Vọng, bóng dáng thiếu niên còn lại là ai thì không thể biết được.
Nhưng mà, màn sương mù quỷ dị cũng không chống lại nổi mấy chục vạn giáo đồ còn lại của Thiên Khuyết Giáo. Đây là sự phản kháng cuối cùng của người nắm quyền Đông Lăng, kế tiếp chính là đại quân của Nam Tĩnh xuất hiện.
Giờ này khắc này, Ảnh Vương điện hạ chiến công hiển hách của Nam Tĩnh đứng bên ngoài Hàm Nguyên Điện, hít sâu một hơi trước cánh cổng đóng chặt, tiêu sái nhấc chân, vô cùng đẹp trai xoay người tung một cú đá vòng, sau đó ...... đau đến mức kêu oai oái.
Triệu Lâm ôm cái chân bị thương của mình, liên tục nhảy lò cò: "Đau đau đau."
"Ngón chân của Ảnh Vương điện hạ bị thương rồi," một giọng nói từ phía sau cậu truyền đến, nghe có vẻ như quan tâm cậu, nhưng thật ra là vui sướng khi người khác gặp họa, "Mau truyền quân y."
Triệu Lâm phẫn nộ quay đầu, hướng về phía chàng thanh niên có đôi lệ chí ở trước mắt nói: "Ngón chân của bổn vương không sao, cám ơn đại tẩu quan tâm."
Đại tẩu Ngụy Chẩm Phong nhướng mày, nói: "Nếu không sao, thì đừng có cản đường của Trẫm."
Ngụy Chẩm Phong nói rồi, hai tay bẻ vai Triệu Lâm xoay một cái, Triệu Lâm bị bắt buộc thay đổi phương hướng, nhảy lò cò sang một bên.
BẠN ĐANG ĐỌC
HAI HOÀNG ĐẾ YÊU NHAU THẾ NÀO [ĐAM][EDIT][HOÀN] - BỈ TẠP BỈ
FantasíaTên gốc: 两个皇帝怎么谈恋爱 (Lưỡng cá hoàng đế chẩm ma đàm luyến ái) Tác giả: 比卡比 (Bỉ Tạp Bỉ) QT và Edit: NMKLCXDT Tổng cộng 100 chương và vài phiên ngoại (truyện có đăng đầy đủ ở http://nmkl.site) Tag: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , HE , Tình cảm , Sinh con...