Chương 18. Thức tỉnh kết thúc

838 143 14
                                    

Truyện edit & đăng duy nhất tại wattpad @Leiilia đã có sự đồng ý của tác giả.

Đau quá.

Đó là điều cuối cùng Harry nhớ được. Cậu từ từ mở mắt ra và phát hiện mình đang nằm trên giường, [Ngay cả đối với tôi, tần suất ngất xỉu gần đây cũng hơi quá đáng rồi đấy.] Harry than phiền trong lòng rồi ngồi dậy, dùng sức xoa xoa mặt, cố gắng tỉnh táo sau giấc ngủ mơ hồ.

"Cậu tỉnh rồi." Giọng nói của Draco đột ngột vang lên bên cạnh.

"Ai vậy?" Tim Harry lỡ nhịp. Cậu quay lại và thấy Draco đang nhìn mình với vẻ mặt vô cảm, "Cậu làm tôi sợ quá."

Không để ý đến sự im lặng của Draco, Harry liếc nhìn những đồ trang trí quen thuộc xung quanh mình qua ánh sáng mờ ảo của chiếc đèn ngủ, "Đây có phải là phòng ngủ của chúng ta không?" Harry nói với vẻ hoài nghi, như thể vừa mới đứng trong tuyết rơi một giây trước, giây tiếp theo cậu đã xuất hiện ở Hogwarts, "Tôi đã ngủ lâu vậy sao?"

"Một tuần."

"Tôi đã bỏ lỡ cả kỳ nghỉ Giáng sinh?" Harry há hốc miệng vì sốc. Và từ 'Giáng sinh' khiến ký ức Harry tràn về, hình ảnh cậu và Draco ôm nhau trong tuyết lại hiện lên, và họ còn—

Ôi Chúa ơi.

Harry muốn tạt nước vào mặt mình nếu có thể, vì cậu khá chắc là nó bắt đầu bỏng rát.

"Rõ ràng là," Draco bình tĩnh lên tiếng, anh thấy rõ vẻ mặt bất thường của Harry nhưng không bình luận gì, "Dumbledore đã đưa cậu về trường."

Giọng điệu lạnh lùng của Draco khiến Harry tỉnh lại từ trong ký ức, cậu bắt đầu nhận thấy Draco đang đứng rất xa giường, mặt phủ đầy sương giá. Phát hiện này khiến bụng Harry quặn lên khó chịu. Có chuyện gì không ổn à?

"Cậu ngất đi vì quá trình kết nối Thức tỉnh kết thúc." Lời nói cắt ngang dòng suy nghĩ của Harry.

"Kết thúc rồi á?" Harry nhìn vẻ mặt Draco, như thể đột nhiên không hiểu được một câu đơn giản như vậy, vẻ mặt mềm mại lập tức cứng đờ, "Sớm như vậy?"

Draco nhìn sang chỗ khác, "Nếu cậu muốn biết thì bây giờ hãy thử một câu thần chú, bất cứ phép thuật gì."

Harry bối rối nhìn Draco, tâm trí đang trong trạng thái bối rối. Nhưng cậu đã chọn làm theo chỉ dẫn, dễ dàng tìm thấy cây đũa phép của mình bên cạnh chiếc gối. "Fire!" Harry thì thầm về phía lò sưởi. Giây tiếp theo, một cơn đau nhói truyền dọc cánh tay, ma thuật nóng rực như một dòng magma chảy rần rật trong huyết quản, cuối cùng mới đổ vào đầu cây đũa phép mỏng manh của Harry. Ngọn lửa đỏ bùng lên như dung nham phun trào, lò sưởi đá cẩm thạch lộng lẫy suýt vỡ tung—

"Chết tiệt, dừng lại!" Harry hét lên. Ngọn lửa đỏ rực co dần lại và biến mất trong bóng tối.

"Nguồn ma thuật này tự động được chia sẻ cho cậu sau khi tôi kiểm soát được sức mạnh," Draco đứng sang một bên không hề lay chuyển "Ban đầu cơ thể cậu không thể chịu đựng được lượng phép thuật lớn như vậy nên mới ngất đi. Bây giờ có lẽ đã thích nghi khá tốt rồi."

Lời giải thích của Draco đã xác nhận những thông tin của Hermione. Tim Harry lỡ nhịp, ngón tay cọ xát vào cây đũa phép của mình, khung cảnh rực lửa vừa rồi vẫn còn quay cuồng trong đầu cậu, nhưng cánh tay vẫn đau nhức quá. Đây có phải là món quà nhận được sau Thức tỉnh không? Chẳng trách có nhiều người theo đuổi sức mạnh thuần huyết như vậy. May mắn là, Voldemort không biết đến nó..

Raise a baby DragonNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ