Chương 5. Saint Potter

1K 167 25
                                    

Truyện edit & đăng duy nhất tại wattpad @Leiilia đã có sự đồng ý của tác giả.

Gợi ý của Ron đã giải quyết được vấn đề đau đầu buốt nào bấy lâu nay luôn khiến Harry khổ tâm. Cậu lấy ra lọ thuốc quý giá từ dưới hòm, nhìn chai thuỷ tinh khá đẹp màu vàng lấp lánh trong tay, do dự tưởng tượng xem cảm giác uống nó sẽ như thế nào. Sau đó, cậu chuyển sự chú ý sang quả trứng Malfoy bên cạnh.

Harry phải thừa nhận rằng so với một quả trứng rồng thì Malfoy cũng được coi là khá đẹp. Chỉ trong vòng hai ngày, lớp vỏ màu xanh lam lạnh lẽo thần bí của nó ngày càng trong hơn, gần như chuyển sang màu trắng bạc, chưa kể đám bụi lân tinh lấp lánh bao quanh, lập loè thuyên chuyển từ màu trắng đến hơi xám, càng tăng lên vẻ kiêu kì của nó. Hermione nói đó là dấu vết của một bùa chú bảo vệ cao cấp.

Không đời nào cậu lại đưa Malfoy đi tìm Slughorn. Harry lắc đầu. Mặc dù cha mẹ Malfoy đã cam kết trung thành với Hội Phượng hoàng, nhưng những nhiệm vụ mà cụ Dumbledore giao cho cậu vẫn nên giữ bí mật thì hơn.

"Tôi phải đi một lát," Harry lên tiếng nói chuyện với Malfoy, "có thể là hàng chục phút, có thể là vài giờ."

[Không, thế thì quá lâu! ] Malfoy phản đối.

[Tôi chỉ thông báo cho cậu, chứ không hỏi ý kiến ​​​​của cậu. ]

Malfoy im lặng, nhưng Harry có thể cảm thấy cơn giận của cậu ta đang bùng cháy.

[Không còn cách nào khác,] Harry thở dài, [Tôi phải đi làm một việc quan trọng, nhưng cậu không được phép biết một chút nào..]

[Về Hội Phượng hoàng? ] Giọng Malfoy đột nhiên nghiêm túc.

[Một nhiệm vụ tối mật. ] Nói chính xác là đi tìm một con đường máu để có chút hi vọng có thể chống lại Voldemort. Nhưng rõ ràng Malfoy sẽ không trực tiếp nói ra cái tên Voldemort, và Harry cũng sẽ không giải thích điều này - hội Phượng hoàng không phải là một đám người ngồi không. Họ đều hiểu ý của người kia.

Malfoy không nói gì nữa. Nên Harry không nghĩ mình cần một câu trả lời đồng ý để tiếp tục công việc đã định. Cậu mở nắp chai, cẩn thận kiểm soát lượng thuốc rồi uống một ngụm.

Ngay lập tức, Harry cảm thấy tràn ngập niềm hân hoan chưa từng có. Một cảm giác vô cùng hạnh phúc và tự tin, cứ như việc lấy thông tin từ Slughorn chỉ là ăn một miếng bánh vậy.

"Giờ phải đi gặp bác Hagrid thôi." Harry cảm nhận được sự dẫn dắt. Không chút nghi ngờ, cậu lập tức khoác áo choàng tàng hình, rời khỏi ký túc xá đi về phía ruộng bí ngô. Chỉ còn lại quả trứng rồng, lặng lẽ yên vị trong căn phòng trống rỗng.

Hai giờ sau, Harry hân hoan quay lại lâu đài. Cậu đã thuận lợi lấy được ký ức thực sự của Slughorn, mất nhiều thời gian hơn mong đợi một chút, nhưng may mắn thay, kết quả rất mỹ mãn. Cậu nắm chặt chai thủy tinh nhỏ trên tay và sải bước về phía trước.

Harry có chút hưng phấn, nghĩ rằng cuối cùng mình cũng đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của hiệu trưởng, bây giờ cậu nóng lòng muốn chạy đi tìm Dumbledore. "Nhưng mình nên quay lại ký túc xá." Harry có thể cảm thấy tác dụng của Phúc lạc dược dần mờ nhạt đi, nhưng dường như vẫn còn sót lại vài chỉ dẫn cuối cùng.

Raise a baby DragonNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ