Leng keng!
Không biết ngủ bao lâu, Phác Thái Anh từ trong chăn thò đầu ra, nàng mơ mơ màng màng nhìn về phía âm thanh.
Chuông cửa vang lên.
Leng Keng!...
Lại một tiếng thúc giục.
Phác Thái Anh chuyển mình đứng lên, đầu của nàng có chút đau nhức, ngoài cửa sổ mặt trời đã sắp lặn, trời chiều mà vỏ quýt nhuộm đỏ cả phòng, nàng đứng ở cửa nhìn vào mắt mèo trên cửa xem là ai, lập tức mở cửa ra, Phác Thái Anh vừa mở liền sửng sốt, bởi vì khách đứng ở ngoài cửa là không mời mà đến, chính là kẻ hôm qua kêu nàng đi về, Kim Trí Tú.
Lập tức Phác Thái Anh một trận buồn bực, trở tay đem cửa đóng lại, ai ngờ Kim Trí Tú nhanh hơn nàng, đẩy cửa ra, khiến Phác Thái Anh lùi lại vài bước, Phác Thái Anh nhíu mày, Kim Trí Tú kia muốn đến thì nàng đi. Nhất thời Phác Thái Anh xanh mặt, vừa đẩy Kim Trí Tú lại nghĩ đến ra ngoài, nhưng nàng lại có chủ tâm đến gây phiền phức cho Phác Thái Anh, trực tiếp ôm eo nàng kéo vào trong phòng, thuận chân đá cửa đóng lại.
"Cô làm gì vậy!" Phác Thái Anh không phải hỏi nàng, là cảnh cáo nàng.
Bực mình tự nhiên không nói, đột nhiên chạy đến còn xông vào.
"Ăn cơm" Kim Trí Tú cũng không nhăn nhó, hào phóng nói nàng đến ăn chực.
Phác Thái Anh nhìn chằm chằm nàng nửa ngày. Kim Trí Tú cởi bỏ mũ lưỡi trai, trong bóng tối chỉ có thể miễn cưỡng nhìn thấy sóng mũi cao, nàng không nói lời nào, liền kéo ghế tựa phòng ăn ngồi xuống, tựa như thoải mái ở nhà mình. Phác Thái Anh không lay chuyển được nàng, cho nên xắn tay áo nấu cơm, là cơm chiên muối, không có món khác, vì mấy ngày nay bị Kim Trân Ni làm cho tâm thần không tập trung, cũng không có tâm tình mua đồ ăn, ngay cả trứng cũng không có, chỉ đành chịu thôi.
Nàng biết Kim Trí Tú sẽ không phản đối, bởi vì Kim Trí Tú vốn sẽ không lên tiếng, dù tốt hay xấu cũng vậy.
Phác Thái Anh đem cơm chiên muối bưng lên bàn, sau đó ngồi đối diện Kim Trí Tú, nàng móc điếu thuốc, đốt lửa sau đó bắt đầu thưởng thức làn khói.
Tư vị Nicotin làm nàng thanh tỉnh một chút, nhưng hút nhiều cũng vô pháp để tâm thanh tỉnh.
Có lẽ nàng đã đủ tỉnh rồi chăng?
Kim Trí Tú cầm thìa, rất an tỉnh ăn cơm chiên, động tác của nàng tựa như máy móc, một muỗng một miếng, một muỗng một miếng.
Phác Thái Anh thấy nàng kéo áo xuống, lô ra một chút hình dáng đôi môi cùng chiếc cằm nhọn bao người mơ ước.
"Mấy ngày nay cô đều ở cùng với Kim Trân Ni đúng không?" Phác Thái Anh thở ra một làn khói, khói trắng lượn lờ bay lên.
Kim Trí Tú dừng lại động tác ăn cơm, gật đầu.
"Kim Trân Ni có nhiều nhà khác đúng không?" Phác Thái Anh nheo mắt, nhìn vách tường hỏi, giống như là lẩm bẩm.
Kim Trí Tú nghe vậy, gật đầu.
"Cô ta còn có mấy bảo bối nữa đúng không?" Nói lời này, Phác Thái Anh kém chút cắn lưỡi mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Drop_BHTT] {All Chaeng} - KHÔNG TỪ THỦ ĐOẠN
FanfictionTác giả: Đào Hoa Chước Chước Thể loại: Đô thị tình duyên, ngược luyến tình thâm, ân oán tình cừu, nằm vùng, tương ái tương sát, cường cường văn, Thụ làm trung tâm, Nhất thụ đa công. Cre: Yulsosexy (Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép, có thể bị...