Chương 18

36 1 1
                                    

Ngân đứng trước cửa căn hộ của Huyền Nhi, một tay cầm bánh kem, một tay lần mò trong túi xách lấy ra một thẻ quẹt cửa

Lúc trước xác nhận mối quan hệ không lâu Huyền Nhi đã làm thêm một thẻ quẹt cửa cho cô. Đưa thẻ lên khoá cảm ứng trước cửa, tiếng tít vang lên, cô rón rén mở cửa đi vào, nhìn kệ giày dép vẫn còn đủ tất cả các đôi cô liền thở phào, tiếp đến chào đón Ngân Hà là một phòng khách vắng lặn nếu không phải vì hiện tại đang có tia nắng thì hẳn trong căn phòng sẽ rất u ám

Ngân Hà đặt túi xách lên sofa, mở hộp bánh ra, tự mình cấm nến sau đó dùng bật lửa đốt lên. Ngân Hà nhón chân cẩn thận đi đến phòng ngủ của Huyền Nhi

Cửa không khoá, tia sáng mờ ảo từ trong căn phòng hắt ra bên ngoài theo khe cửa, cô nhẹ nhàng mở cửa, đập vào mặt cô là khuôn mặt ướt đẫm nước mắt của Huyền Nhi, cô ấy đang nằm nghiên người ôm lấy chiếc áo khoác vài hôm trước Ngân Hà bỏ lại, đôi mắt thấm đẫm nước, tiếng nghẹn ngào dường như đều bị cái cắn chặt môi của Huyền Nhi ngăn chặn lại, căn phòng yên tĩnh đến lạ thường

Ngân Hà hoảng hốt để bánh kem lên bàn học của Huyền Nhi sau chạy đến quỳ xuống dưới sàn để tầm mắt được đối diện cô ấy, Ngân Hà sốt ruột hỏi " Em làm sao vậy, ai bắt nạt em, sao lại khóc, đừng khóc nữa mà"

Sự xuất hiện bất ngờ của Ngân Hà cũng khiến Huyền Nhi ngỡ ngàng nhưng nước mắt cứ như vòi nước hư van cứ mãi chảy không ngừng, môi cũng đã bị cắn đến bật máu, cô ấy buông tha đôi môi, bật ngồi dậy, lên tiếng trả lời " Em..em hức..em tưởng chị...đi với Kim Hạ..hức..bỏ bỏ em"

Ngân Hà xót xa ngồi lên giường ôm lấy Huyền Nhi vào lòng, cô thật sự không hiểu bản thân đã làm gì mà khiến cho bạn gái của mình nghẹn ngào đến vậy, cô như bị một con ong chích vết thương đau nhói sưng tấy khó chịu

Ngân Hà ôm Huyền Nhi càng chặt, xoa lấy tấm lưng nhỏ của người con gái mình yêu, dịu dàng hỏi " Ngoan đừng khóc nữa nha, sao em lại nghĩ thế"

Bao nhiêu nước mắt Huyền Nhi đều dụi hết toàn bộ vào áo Ngân Hà sau đó tham lam hít lấy hương thơm nơi cổ của cô, nhỏ nhẹ đáp " Tấm hình chị gửi..."

Ngân Hà nhớ lại ban nãy mình đã gửi hình gì cho Huyền Nhi, cô lấy điện thoại từ trong túi quần short jean ra xem lại tấm hình bản thân đã gửi. Vì là ngày sinh nhật của bạn gái nên cô muốn làm cô ấy bất ngờ thành ra nói dối rằng cô phải về nhà, sợ cô ấy không tin mà còn gửi thêm một tấm ảnh mà tấm ảnh đó cô đã chụp rất lâu về trước, từ hồi tận năm trước, lúc đó cả bọn cùng nhau đi chơi không chỉ riêng gì cô và Kim Hạ nhưng do lúc ấy cả hai đang quen nhau nên ngồi có chút gần, cô cũng chỉ nghĩ đơn giản hôm đấy make up quá đẹp nên muốn chụp lại một tấm hình để yên trong máy

Trong lúc Ngân Hà hồi tưởng, sự im lặng bao trùm lấy không gian, Huyền Nhi lo lắng sợ rằng bản thân đang làm quá mọi chuyện, cô ấy lúng túng, sự nghẹn ngào bị đè nén xuống tận đáy lòng. Huyền Nhi rời khỏi cái ôm mỉm cười, nhanh chóng chuyển chủ đề " Sao Ngân Hà lại ở đây, Hà không về nhà nữa sao"

Câu hỏi của Huyền Nhi làm cô bừng tỉnh, quan sát nụ cười của Huyền Nhi, cô lại cảm thấy có mấy phần gượng gạo và cảm xúc của cô ấy thay đổi quá mức nhanh chóng đến vô lý, cô nhíu mày, hỏi ngược lại cô ấy " Em làm sao vậy"

[BHTT/GL] [TỰ VIẾT] Dịu Dàng Yêu Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ