Chương 37: Ghen

95 6 0
                                    

"Jennie nè, chiều mình đi mua sắm đi."

Chị Ngọc gọi Jennie từ sáng sớm, biết Jennie phải dạy cho Kim buổi sáng nên hẹn buổi chiều cùng nhau đi mua sắm. Thư và Phương bận ấp nhau vào ngày chủ nhật, mà My hư hỏng nhà Ngọc không có ở nhà, quá buồn chán nên Ngọc quyết định kiếm kẻ vừa thôi chồng là Jennie cùng đi chơi.

"Không có tiền."

Ngọc ngọt nhạt nói: "Ngốc quá, em đi với chị không có tiền đâu có sao, em có thể xem chị mua đồ mà."

Cuối cùng hai người cũng chốt được cái hẹn vào lúc ba giờ cùng nhau đi mua sắm, Jennie tắm rửa chuẩn bị áo quần đẹp đẽ đợi xe đến rước đi mua sắm, không ngờ thấy chị Ngọc đi bộ vào bên trong ngõ nhà nàng, bắt nàng dắt xe ra chở.

Trung tâm thương mại vào lúc này khá đông đúc, hai người xem rất nhiều quần áo nhưng hầu như cũng chỉ có Ngọc mua, còn Jennie thì không, nàng chỉ yên lặng góp ý về quần áo cho Ngọc, cả buổi cũng không sắm cho mình lấy một bộ nào.

"Sao em không mua cho mình đồ?"

"Để tiền nuôi Chaeyoung rồi."

"Làm như Chaeyoung chịu để em nuôi vậy đó, người ta có bà chủ giàu thật giàu nha." Ngọc ướm thử đồ lên người mình, cảm thấy khá ưng nên chọn luôn size rồi kêu nhân viên gói lại, thử cũng lười thử.

"Còn em My yêu dấu của chị đang dẫn gái đi mua đồ kìa."

Mặt của Jennie không lạnh không nóng mà nói ra một câu động trời, Ngọc theo ánh nhìn của Jennie mà nhìn sang, thấy đúng thật là em ấy đang đi mua đồ với gái, còn rất vui vẻ!

Cô lấy điện thoại ra gọi cho My, My nghe máy như lập tức như mọi ngày, vui vẻ hỏi Ngọc: "Có chuyện gì vậy em?"

"Chị đang ở đâu?"

"Chị đang ở công ty thôi"

Ngọc ậm ừ một chút rồi tắt máy, cả người cô như không còn lực nữa. Cô không tin được hai người sống với nhau có một mặt con, yêu nhau bao nhiêu lâu nay mà em ấy vẫn có thể ngoại tình. Cô không tin được, nhưng em ấy nói dối cô, sự thật rành rành ra như vậy bảo cô làm sao không tin cho được?

Cô không dám đi sang hỏi bọn họ, cho đến khi bóng họ khuất dần rồi biến mất hẳn, cô cũng không dám hỏi. Cô sợ, cô sợ đó là sự thật... Tối hôm qua em ấy vẫn còn rất ngọt ngào mà ôm cô, hôn cô tình tứ, sáng hôm nay lại thế...

"Có sao không?"

Ngọc không mua sắm gì nổi nữa, cô cùng Jennie về nhà mình ở quận nhất, nếu My đã muốn diễn, được, cô sẽ lẳng lặng xem My diễn, để xem em ấy còn có thể tài tình đến độ nào.

Tối ngày 21 tháng 9, lúc My đi vào nhà tắm tắm để điện thoại trên bàn, vô tình có tin nhắn làm Ngọc chết sững một hồi lâu.

"Khách sạn H, phòng 505 ngày mai nha chị, em lấy tên chị đặt phòng á nha. Lúc 10h là vừa đẹp, lúc đó bé Triết đi học rồi."

Tối đó Ngọc không ngủ được, cô trằn trọc cả đêm còn My thì ngủ say từ lúc nào. Chẳng biết từ mấy giờ Ngọc đã rơi nước mắt, nhưng khi mắt bắt đầu phát đau, cô biết mình đã khóc rất lâu rồi. Tình yêu những tưởng vĩnh hằng lại chóng vánh đến vậy, ái tình, có thứ nào là chắc chắn, có người nào là yêu mãi mãi không đổi thay...

Chaennie- Cô giáo ở nhà tôi [Cover]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ