Chap 10: "Chỉ là một thằng ngốc"

545 63 24
                                    

.
.
.

Căn phòng ngủ khi xưa của Satang ở đã được Teen dọn rất sạch sẽ, tuy rằng diện tích phòng nhỏ và chiếc giường không rộng lớn như ở nhà Winny, nhưng nhìn chung hai người nằm cũng không đến nỗi chật chội.

Đây cũng là lần đầu tiên anh tiếp xúc với cuộc sống bình dị đơn giản như thế này, cho nên trong lòng không hề có chán ghét, ngược lại ngập tràn cảm xúc.

Vội vàng trèo lên trên giường, sau đó lại từ trong cặp đổ hết đống đồ chơi ra, hướng cậu cười vui vẻ nói

"Vợ! Thật thích! Mọi thứ đều ấm áp."

Satang cứ sợ Winny thích nghi không quen sẽ cực khổ, nhưng mà giờ nhìn đi, còn người này vẫn ngây thơ chơi vui vẻ như vậy, thử hỏi ai nhìn mà không thương cho được đây?

"Ông xã, khoan hãy chơi đã, em giúp anh thay bộ độ khác rồi chúng ta xuống ăn cơm. Một lát nữa muốn làm gì thì làm có được không?"

"Anh biết rồi nha."

Anh lần đầu tiên được đi chơi xa, lại sợ nếu làm bà xã giận thì phải về nhà lại ngay lập tức, cho nên rất ngoan ngoãn mà bước đến trước mặt cậu.

Cầm lấy bộ đồ người kia đã chuẩn bị sẵn, tự giác mang vào.

Chưa đầy một tiếng sau, Satang đã nắm tay Winny vui vẻ bước xuống lầu, trên bàn ăn nhỏ, một nồi cháo nóng hổi cùng chút dưa muối và dĩa thịt gà luộc đã bày biện sẵn.

Lúc ngồi vào chỗ, đặt ông xã ở bên cạnh mình, nhưng cậu không để ý rằng sắc mặt của hai vị thân sinh càng ngày càng âm trầm đi.

Satang cứ vô tư mà hết gắp thịt cho cha mẹ, rồi lại đút từng muỗng cháo cho Winny nghịch ngợm.

Bầu không khi của bàn ăn xem ra không được cho là tốt....

Cơm nước ăn xong thì cần phải ngủ trưa, sức khỏe cha mẹ không tốt cho nên Satang cũng không dám làm phiền nhiều, ban nãy vì lo cho ông xã ngốc mà quên hỏi thăm hai người bọn họ, cho nên Satang định rằng tối nay sẽ cũng hai người tâm sự cả đêm.

Trong nhà của cậu cũng có nuôi một con trâu, từ cửa sổ có thể nhìn ra ngoài sân sau.

Winny không chịu ngủ, chỉ thích thú từ cái góc nhỏ đó vừa ăn bánh sữa vừa nhìn xuống chỗ đàn gà cùng con vật đen kia.

Ở trong thành phố, lại còn là nhị thiếu gia được cưng chiều vô độ, cho nên lần đầu được nhìn những thứ này, cậu biết anh rất thích thú. Vì vậy liền nhẹ nhàng tiến đến hỏi.

"Một lát nữa, hạ nắng, trời mát rồi em dắt anh xuống đó nhé?"

Winny nghe đến đây, miệng cười khanh khách, hai tay vỗ bốp bốp tỏ vẻ vui sướng đáp.

"Được chứ! Vợ hứa rồi nha, anh sẽ không cưỡi trâu nữa đâu, mà sẽ cho nó ăn cỏ như bác trai làm lúc nãy, sẽ chơi với con gà vàng vàng nhỏ nhỏ có được không?"

"Được chứ! Chỉ cần anh thích là được. Nào bây giờ thì mau ngủ trưa, đi cả ngày chắc là mệt rồi."

"Cho em mượn cánh tay ngủ một chút nào."

[WinnySatang] Cậu chủ [Hoàn]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ