"Em thực sự bội phục, con tiểu tiện nhân đó không biết đã cho Thẩm Hàm Chi uống bùa mê thuốc lú gì? Để cho cô ta đang bảo vệ nó như vậy?" Ôn Hân không thể nhịn được nữa sau khi đi một quãng xa và lớn tiếng chửi bới.
“Anh thật không ngờ rằng em gái của chúng ta thật sự có tài, đều có thể dụ dỗ được Thẩm Hàm Chi. Bất quá cũng chỉ mấy ngày này mà thôi, hãy chờ xem, xung quanh Thẩm Hàm Chi có rất nhiều Omega, và cũng không có ai trong số bọn họ có thể hẹn hò với cô ta quá một tháng, sẽ nhanh thôi Ôn Cẩn liền bị cô ta chơi chán, trở thành một con búp bê vải rách nát bị vứt bỏ ở trong một góc phòng." Ôn Khải cười lạnh nói.
“ Thật là làm cho em tức chết mà, em thật sự rất muốn hỏi con tiện nhân đó có phải nó cũng giỏi quyến rũ người khác như mẹ nó không. Lúc trước ba ra ngoài công tác, chẳng phải ông ấy đã bị mẹ của con tiện nhân đó câu dẫn hay sao? Sau đó mới có con tiện nhân Ôn Cẩn này." Khuôn mặt của Ôn Hân đỏ bừng vì tức giận, và nắm đấm của cô ta kêu lên răng rắc, như thể chúng sắp xé nát Ôn Cẩn.
“Không cần phải tức giận, Ôn Cẩn chỉ có thể đắc ý được mấy ngày, nó không biết chữ, ngay cả điện thoại di động và TV cơ bản nhất cũng không dùng được, nó lại còn thích khóc nữa, Thẩm Hàm Chi sẽ sớm mất kiên nhẫn với nó mà thôi. Nói không chừng vài ngày nữa, khi bọn họ về lại mặt, bộ mặt thật của Thẩm Hàm Chi mới lộ ra.”
Ôn Khải dáng vẻ như đã dự đoán, rốt cuộc thì Thẩm Hàm Chi cũng không thể giả vờ kiên nhẫn lâu như vậy được. Lần đầu nhìn thấy Ôn Cẩn, có khả năng cô ta cho rằng Ôn Cẩn đáng yêu, nhưng cái gì nhiều quá cũng không được, sẽ dễ làm cho người ta chán ngấy. Đặc biệt là Thẩm Hàm Chi cũng là một alpha giống như hắn và hắn cũng hiểu rõ nhất sự phong lưu và vô tình của alpha.
Khi cô bé bước ra và nhìn thấy Ôn Hân cùng Ôn Khải đã rời đi,
lúc này cô bé mới thở phào nhẹ nhõm. Dù bây giờ nàng đã có chị ấy nhưng nàng vẫn vô thức sợ hãi khi nhìn thấy Ôn Hân cùng Ôn Khải. Đây dường như là một phản ứng bản năng tiềm di mặc hóa trong mười mấy năm qua.
(* Tiềm di mặc hóa: thay đổi một cách vô tri vô giác; biến đổi ngầm)
Thẩm Hàm Chi nhìn thấy cô bé đi ra, vẻ mặt lúc này mới dịu dàng lại, đi xem bộ quần áo cô bé đang mặc, làn da vốn dĩ trắng nõn của cô bé, cộng thêm chiếc váy đen tuyền, toàn thân càng trắng nõn hơn. Thẩm Hàn Chi khẽ gật đầu, khen ngợi: “Tiểu Cẩn của chúng ta mặc gì cũng đẹp, màu đen này rất hợp với màu da của em."
Cô bé được Thẩm Hàm Chi khen ngợi đến lỗ tai nóng bừng, sự sợ hãi của cô bé khi nãy nhìn thấy Ôn Khải và Ôn Hân, lúc này mới đỡ hơn một chút. Nàng nhìn đống quần áo bên cạnh Thẩm Hàm Chi, chớp mắt, bước nhanh đến bên cạnh Thẩm Hàm Chi, nắm cổ tay cô, "Chị, chị muốn mua nhiều như vậy à? Có phải sẽ tốn rất nhiều tiền hay không?"
Tuy rằng nàng chưa từng rời khỏi Trang viên Hoa Hồng nhưng cũng biết được tiền rất quan trọng, nhà dì Lưu không có nhiều tiền, số tiền dì kiếm được từ việc làm ở Trang viên Hoa Hồng chỉ đủ trang trải học phí của con gái mình và duy trì cuộc sống hàng ngày mà thôi. Bởi vì vậy Ôn Cẩn biết kiếm tiền không hề dễ dàng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] [EDIT] [HOÀN] Sau Khi Xuyên Thư Ta Bị Bắt Sắm Vai Tra A
Romancechỉ lưu lại để đọc, mình không phải edit