14. Bộ tộc thần bí trong tuyết sơn

947 13 1
                                    

Chương 14: Bộ tộc thần bí trong Tuyết Sơn

Editor: Phượng Vỹ

Phần ghi chép tiếp theo, hết sức kỳ diệu, có thể thấy được, Tiểu Ca đối với cách ghi nhớ lại tất cả mọi chuyện trong ký ức, và chúng ta là không giống nhau như vậy, chúng ta có thói quen gặp phải một việc thì liền đem nó ghi lại, từ trước đến nay không quản trình tự trước sau hoặc là vài ngày sau chúng ta có thể nhớ kỹ hay không, nhưng Tiểu Ca ghi lại quá trình, khiến cho tôi có thể ý thức được rõ ràng, hắn đối với ghi chép là có sửa sang lại.

Có lẽ là vì, anh ấy biết một ngày nào đó, y cần phải đem tất cả những cái này nhớ lại, cho nên anh ta dùng một phương pháp độc đáo để ghi nhớ.

Trước tiên anh ấy ghi lại toàn bộ địa hình.

Lúc ấy nơi mà Muộn Du Bình ở lại, là phía sau lưng núi Tuyết Sơn, bọn họ đã ở một nơi có độ cao so với mặt biển tương đối cao. Nhưng độ cao ở nơi này so với mặt nước biển tuy cao, cũng không phải là nói nhìn xuống vách núi cao đến năm sáu ngàn mét, thật ra từ trên đỉnh núi nhìn ra bốn phía, khắp Tuyết Sơn nhìn càng giống với một vùng đất sáng đen rõ ràng, chỉ là mấy ngọn núi kia cũng không mượt mà giống như ở phương Nam, toàn bộ đều là những khối đá hắc sắc giống bị đao chém qua rất lộn xộn, thập phần sắc nhọn hơn nữa có góc cạnh rõ ràng.

Nơi này còn có rất nhiều sơn cốc, đều bị tuyết phủ rất dày, có một số nơi tuyết có độ dày không thể tưởng tượng được. Đây giống như là một ngon núi bị sông băng bao phủ từ trên xuống dưới, tuyết nằm ở trên mặt băng, đá tảng nằm ở bên dưới băng.

Đoàn người kỳ quái kia, chính là tiến vào trong sơn cốc, mà Muộn Du Bình đang đứng trên một ngọn núi nhỏ nhìn bọn họ.

Không thể nghi ngờ, muốn đuổi kịp bọn họ, điều cần làm đầu tiên là đi từ trên đỉnh núi xuống, ánh sáng u ám, ánh mặt trời chiếu lên trên mặt tuyết, khiến cho tuyết nhiễm lên một tầng màu vàng kim xen lẫn màu tím mờ nhạt, nhưng dù cho có ánh sáng như vậy, muốn từ trên một mặt tuyết dày như vậy đi xuống, sau đó đuổi kịp bọn họ, tuyệt đối là một việc phi thường phi thường khó khăn.

Đồng thời, đặc biệt ly kỳ là, tốc độ di chuyển của những người Tạng kia ở trong tuyết, phi thường cực nhanh, nhanh đến mức hoàn toàn không giống như là đang đi trong tuyết, mà là đang bay trên mặt tuyết.

Người nào đã từng đi trên tuyết đều hiểu, ở trong tuyết hoàn toàn không thể đi nhanh được như vậy, hơn nữa, từ mức độ mà dân tộc Tạng rơi vào trong tuyết thì thấy, hình như tuyết cũng không có sâu như vậy.

Muộn Du Bình chỉ đuổi theo vài bước liền phát hiện không đúng, anh ta ngừng lại, suy nghĩ là phải làm sao, đợi cho Lạp Ba theo kịp, anh lục quang kia đã biến mất.

Trên tuyết chỉ còn lại có một hàng dấu chân, nhưng vì gió quá lớn, dấu chân rất nhanh thì sẽ biến mất.

Muộn Du Bình cùng Lạp Ba bọn họ nghiêng ngả lảo đảo vọt tới phía dưới sơn cốc, liền phát hiện hoàn toàn không đúng, tuyết trực tiếp ngập gần tới eo họ, căn bản không phải giống như trạng thái của những người đó.

Tàng Hải Hoa ( Phần 2 Đạo mộ bút ký)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ