Chương 30: Thực lực của Bàn Tử
Editor: An Nhiên
Beta: Tiêu
Bốn giờ sau, Bàn Tử bị trói mang trở về. Nhưng dường như Trương Hải Hạnh cũng không chiếm được nhiều lợi thế, trên tóc toàn là lông, quần áo bị kéo rộng thùng thình, vẻ mặt tức tối.
Thấy đầu Bàn Tử bị trùm khăn tôi quay sang Trương Hải Hạnh, hỏi: "Cô làm gì vậy? Tính cưỡng gian anh ta sao? Nếu cô có lòng cứ cưỡng gian tôi, dù tôi không được cũng còn hơn anh ta."
Trương Hải Khách không để ý đến lời tôi, bắt đầu hỏi Trương Hải Hạnh: "Người này thực lực thế nào?""Thân thủ không tệ, nhưng lại chẳng có đầu óc, thời điểm giao đấu còn hành xử rất tệ. Nếu không thể giết hắn, lão nương rất muốn thiến hắn tại chỗ luôn."
Tôi nhìn Trương Hải Hạnh liền cười, tuy nhiên cũng có chút buồn bực: mẹ nó, lão tử sẽ không vì chút nhượng bộ này mà nằm xuống giơ đầu chờ chém đâu. Sớm biết thế này tôi đã phản kháng một chút, chỗ muốn sờ phải sờ một cái.
"Em thấy để đi cùng hay người của ta đi cùng thì tốt hơn?"
"Em nghĩ người như vậy khí lực thì có nhưng trong môi trường kia có thể không thích ứng linh hoạt. Anh phải biết là sau khi chúng ta đi vào, rất nhiều việc không thể dùng vũ lực mà cần đến mưu trí." Trương Hải Hạnh phủi quần áo đáp lại, " Em cảm thấy đi cùng người của chúng ta sẽ hợp lý hơn."
Tôi thở dài, Trương Hải Khách liền nhìn về phía tôi nói: "Xin lỗi, ta tin cách nói của Hải Hạnh đủ khách quan. Cậu có chịu chấp nhận không?"
"Sao tôi có thể chấp nhận được chứ, tôi vẫn cảm thấy các người nên nghe bằng hữu của tôi nói. Mau cởi trói cho anh ta, buộc như vậy là muốn ép chết anh ta à."
Trương Hải Hạnh nổi giận: "Bất kể là ai nói cũng không có tác dụng, trừ khi bây giờ hắn tự trốn được, nếu không đối với bọn ta mà nói hắn đã chết một lần rồi."
Nói xong cô ta liền đánh rớt khăn trùm trên đầu Bàn Tử. Tôi nhìn theo, muốn xem khuôn mặt khó xử của anh ta, nhưng khăn trùm vừa rơi, tôi liền phát hiện không đúng, bất giác "A" một tiếng.
"Các người bắt nhầm rồi." Tôi nói. Dưới lớp khăn trùm đầu kia căn bản không phải Bàn tử, mà là một người Tây Tạng cường tráng, dáng người cũng có chút giống Bàn Tử nhưng đen hơn, hắn hình như không nghe hiểu chúng tôi đang nói gì, vẻ mặt ngây ngô nhìn cả đám.
"Đây không phải bạn của cậu à?" Hải Hạnh kinh ngạc nói.
"Không, bạn của tôi sao lại so với tên đáng khinh này."
"Vậy hắn là ai?"
"Tôi không biết, cô tự hỏi đi." Tôi nói.
Trương Hải Hạnh nhìn sang người kia, mồm như súng máy bắn một tràng. Tên kia liền đáp lại vài câu, tôi thấy sắc mặt Trương Hải Hạnh bỗng tái đi.
"Phiên dịch lại xem nào." Tôi biết cô ta khẳng định đã bị lừa, trong lòng vô cùng khoái trí, muốn làm khó cô ấy chút nữa.
![](https://img.wattpad.com/cover/45496489-288-k691821.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Tàng Hải Hoa ( Phần 2 Đạo mộ bút ký)
Phiêu lưuCuộc sống yên bình năm năm của Ngô Tà, đột nhiên bị người của Kim Vạn Đường đến thăm mà phá vỡ. Kim Vạn Đường hóa ra cũng biết được bàn vẽ hạt tử (con bọ cạp) trên Nguyệt Quang Thạch đã bị mang ra khỏi Trương Gia Cổ Lâu có liên quan đến thời thơ ấu...