Chương thứ 7: Hoàn cảnh tuyệt vọng
Editor: An Nhiên
Beta: Tiêu
Trương Hải Khách gạt nước bùn ra, giây lát liền phát hiện trong cái đống này có vô số những con đỉa cực nhỏ, đây là loài đỉa Mã Hoàng thuần một màu đen chỉ to bằng sợi mì, trong cái đống kia không ngừng giãy dụa, nhìn như chén mì sống nguây nguẩy vậy.
Trương Hải Khách gạt một cái, phát hiện con đỉa kia không giống với bình thường, tất cả chúng bên trên đều có một cái bọc nhỏ, nhìn kỹ thì có thể nhận ra đó đều là trứng có màu trắng quện với nước bùn, chi chít chằng chịt.
Trương Hải Khách chậc một tiếng, nhìn kỹ da mình, mô hôi lạnh liền chảy xuống.
Hắn thấy dưới da mình mơ hồ có vô số gợn nhỏ nổi lên, trên da xuất hiện rất nhiều vết hở nhỏ.
Không có cảm giác gì, không nhìn kỹ cũng chẳng nhận ra.
Những người khác còn đang giúp tên nhóc kia rửa ruột, vẫn còn có người tức giận mắng mỏ ầm ỹ, Trương Hải Khách quát lên:
"Đừng có nháo! Chúng ta sắp chết hết rồi!"
Những người kia lập tức bình tĩnh xúm lại, liền thấy Trương Hải Khách dùng chủy thủ đốt qua rồi rạch lên da mình, vết cứa rất sâu, một cái bọc trứng đỉa Mã Hoàng từ trong lộ ra. Trương Hải Khách dùng chủy thủy khều khều nó, máu chảy ra bốn phía, nhỏ lên mặt đất, trên mặt đất lũ đỉa Mã Hoàn thấy máu liền cùng nhau bò tới.
Gẩy con đỉa lớn trên mũi dao đang không ngừng giãy dụa, Trương Hải Khách biểu cảm trở lên méo mó, châm bật lửa đốt cho nó cháy đi. Nhìn những chỗ khác trên người mình, Trương Hải Khách gần như tuyệt vọng, hắn đưa mắt thấy đâu đâu trên người cũng đều mơ hồ hiện ra những gợn đen, dưới da hắn kia tất cả đều là đỉa.
"Chui vào lúc nào vậy?"
"Là lúc chúng ta lặn trong bùn, các cậu tự nhìn đi."
Nhưng người khác lập tức cởi quần áo, tự nhìn thân thể mình, vừa liếc ai đấy đều thầm gào lên xong con mẹ nó rồi, tình hình trên người bọn họ cũng đồng dạng với của Trương Hải Khách, tất cả dưới da hầu như không chỗ nào là không có đỉa.
Chúng chui từ lỗ chân lông vào. Trong bùn chúng sống ở trạng thái ngủ đông, có thể chỉ bằng cọng tóc, sau khi chui được vào để hút máu mới có thể trở lên to thế này."
"Giờ phải làm sao đây, nếu như moi chúng nó ra, vậy mọi người chắc chắn phải bằm nát thịt mình như nhân bánh mất."
"Dùng lừa đốt chúng nó, bức chúng nó phải chui ra.". Trương Hải Khách nói.
"Chúng nó hút máu lớn như vậy rồi, sợ là không chui ra được nữa."
"Cho chúng chết tắc ở bên trong còn hơn là để chúng ăn mình tới rỗng."
Không gian dưới lòng đất và dưỡng khí cũng không đủ, nếu không Trương Hải Khách thực muốn đem nước trong chum kia nấu sôi, bọn họ hiện tại chỉ có thể dùng đuốc mà ghé sát vào ngực mình đốt, rất nhanh sau đó trong không gian liền tràn ngập một mùi thịt quay khét nẹt.
![](https://img.wattpad.com/cover/45496489-288-k691821.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Tàng Hải Hoa ( Phần 2 Đạo mộ bút ký)
AventuraCuộc sống yên bình năm năm của Ngô Tà, đột nhiên bị người của Kim Vạn Đường đến thăm mà phá vỡ. Kim Vạn Đường hóa ra cũng biết được bàn vẽ hạt tử (con bọ cạp) trên Nguyệt Quang Thạch đã bị mang ra khỏi Trương Gia Cổ Lâu có liên quan đến thời thơ ấu...