36. Vua phá án

673 12 0
                                    

Chương 36: Vua phá án

Editor: An Nhiê

Beta: Tiêu

Sau đó Bàn Tử lấy từ trên bàn một mảnh giấy, chọn một cây bút rồi bắt đầu viết. Nhìn dáng vẻ này, tôi hiểu là anh ta bắt đầu dùng đến phương pháp điều tra đặc trưng của mình.

Anh ta nói: "Đầu tiên chúng ta nhất định phải làm rõ nhóm người này đã đi bằng cách nào. Đây là một ngôi miếu biệt lập giữa sườn núi, mặt sau là tuyết sơn, mặt trước chỉ có duy nhất một đường lên núi. Toàn bộ ngôi miếu cũng vô cùng lớn."

Bàn Tử vẽ hình dáng một ngôi miếu rồi hỏi tôi có đúng hay không, tôi liền giúp anh ta sửa lại vài chi tiết.

"Cậu xem, đầu tiên, tôi có thể khẳng định bọn họ chắc chắn không hề xuống núi, trừ phi cả đám trực tiếp nhảy hoặc lăn xuống, mà tôi không nghĩ họ ngu như vậy. Thứ hai, bọn họ đều mang đủ trang bị, giả sử nếu tôi muốn làm cậu kinh sợ hoặc muốn tạo một tình huống mà mình đột ngột mất tích thì sẽ không dùng cách này. Tôi sẽ đốt toàn bộ đèn, kiểu như mọi người còn đang ở trong nói chuyện, thực chất là đã đem toàn bộ trang bị mang đi. Tuy nhiên hiện tại, đèn đều bị dập tắt chứng tỏ bọn họ cũng chẳng muốn làm cậu bối rối, cũng không ngại để người khác biết được bọn họ đã rời đi, đúng không?"

Tôi gật đầu.

Bàn Tử tiếp: "Nếu là tình huống như vậy, có thể họ đã không xuống bằng cửa trước. Mà cậu thì cho rằng họ không có khả năng tiến vào tuyết sơn, vậy thì có lẽ nhóm người đó đã chọn một con đường mà chúng ta không biết tới."

Với tình huống hiện tại, suy luận như thế là hoàn toàn hợp lý.

Tôi tiếp tục gật đầu.

Anh ta vẽ bên ngoài mô hình Miếu lạt ma một vòng tròn lớn: "Ngôi miếu này nhất định có chỗ bí mật mà chúng ta không rõ, một con đường nối bên trong với bên ngoài chẳng hạn. Vị trí này vốn cũng rất bất thường, thực có thể cũng không đơn giản như chúng ta nghĩ. Có lẽ đã có người bí mật bố trí bên trong, như vậy nói không chừng nơi này có một số đường hầm hoặc phòng bí mật."

Tôi ngẫm cũng cảm thấy có lí.

Ngôi miếu này có kết cấu cực kì phức tạp, nhiều phòng quá mức, ngay cả người ở đây cũng chỉ hoạt động trong một khu vực nhất định, rất nhiều khu vực còn chưa từng đến. Hơn nữa, ngôi miếu rất giống được thiết kế, không phải kiểu thi công tự phát mà thành, nói cách khác, ít nhiều đã có nghiên cứu về mặt phong thủy.

Tôi học ngành kiến trúc nên luôn có cảm giác này, nhưng dù sao đây cũng là Miếu lạt ma, không phải phạm trù của tôi nên cũng chẳng dám nói nhiều.

Bàn Tử còn nói: " Kế tiếp, chúng ta thử xem xét nơi ở của những người đó xem có thể tìm ra đường hầm hay không?"

Sau đó anh ta đánh dấu trên hình phòng ở của đại lạt ma, rồi tới anh em Trương Hải Khách, đám người Đức, cùng nơi ở của vài người nữa.

"Cậu xem, bọn họ phải đi về lấy trang bị." Bàn Tử vẽ một con đường, chỉ vào đó rồi nói, "các lạt ma khác sống ở đây và ở đây, tôi không rõ họ còn ở đó không, chúng ta có thể đi coi thử. Nếu bọn họ không lấy trang bị lúc ấy thì chứng tỏ họ cũng đã trở về phòng từ trước đó. Vì trong lúc thảo luận với người Đức, vừa muốn trở về thu dọn đồ đạc, vừa muốn rời khỏi đây mau lẹ, thì không thể huy động nhanh như vậy. Hay nói cách khác, nếu muốn âm thầm rời khỏi đây thì tất cả phải hoạt động trong khu vực này, mới có thể làm kịp. Chúng ta có thể chứng thực được, xem chạy qua chạy lại những chỗ này mất bao nhiêu thời gian, rồi tự hỏi nếu chúng ta bị nhốt thì sẽ ra sao, đại khái có thể tìm ra đường đi nước bước của họ."

Tàng Hải Hoa ( Phần 2 Đạo mộ bút ký)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ