Chap 13

3.2K 251 19
                                    

Thu mình ngồi trong góc phòng, ta ngẩn ngơ nghĩ đến Đường Tư. Sau vụ trộm, nàng luôn tỏ ra bối rối khi đối diện với ta. Ta không giận nàng nhưng cái gọi là một lần bị bỏ rơi khiến ta thấm thía, Đường Tư sẽ không thể bên cạnh ta suốt đời. Đối với ta, nàng không có niềm tin tuyệt đối, cùng lắm là đối tốt với ta hơn người khác một chút. Chung quy lại nàng sống vì nàng vẫn nhiều hơn.

Lại nghĩ đến Thế Lương và Miên Nhai, bọn họ cách đó một ngày đã chuyển sang trường quý tộc. Hôm qua ta tình cờ gặp lại Thế Lương, có vẻ như cậu ta đã sống với bộ mặt thật của mình - ăn chơi sa đọa. Chìm trong dòng người hỗn loạn ở khu đèn đỏ, cậu ta vẫn bổi bật với trang phục, mỹ nữ và xì gà. Ta mong đó là ảo giác, nhưng sự thực Tống Thế Lương trầm mặc không còn nữa rồi. Về Miên Nhai, ta không có "phúc" gặp lại y. Y im hơi lặng tiếng sau khi đấm ta tóe máu mũi. Nghe loáng thoáng đâu đó y bị một đám côn đồ đánh cho nhập viện, không rõ là ai đứng sau, chỉ biết người đó thanh thế rất lớn. Ta thực không quan tâm lắm.

Trời thoáng đãng xanh trong cao vời vợi, đám mây kẹo bông ngọt ngào cuộn lại thành từng cụm trắng muốt, bay bỗng giữa khoảng không rộng lớn. Ta đang ngẩn ngơ nhìn ngắm, Xán Liệt bất ngờ nhào tới, ôm lấy ta lăn vòng vòng ra ban công.

_ Tránh!

_ Thôi mà, đừng giận nữa. Ba ba muốn tốt cho em thôi. Ba ba sợ em nhiễm thói công tử nên...

_ Ai là ba ba anh?

_ Chúng ta là vợ chồng a.

_ Cẩu huyết! Tránh ra cho tôi.

Ta vẫy vùng, cố thoát khỏi thân thể nặng trịch đè trên người. Hắn cười khúc khích, cọ cọ vào cổ ta làm nũng:

_ Ai nha, chồng yêu à, vợ biết lỗi rồi mà, từ nay vợ không dám giấu chồng cái gì nữa đâu.

_ Mắc ói quá. Tránh, tôi đi nôn cái.

_ Chồng ơi, đừng vậy mà... Í, chồng có thai rồi phải không?

Da gà đồng loạt nổi lên, ta ghê tởm nhìn bộ dạng vợ nhỏ của Phác Xán Liệt. Hắn lợi dụng hôn hôn lên cổ rồi lên mặt, làm ta nhột muốn chết.

_ Tôi bị anh đè gãy xương mất.

_ Không giận vợ với ba ma nữa nga.

_ Rồi rồi, không giận nữa.

Xán Liệt cười hi hi ha ha, đỡ ta đứng dậy. Hắn thoát hình "vợ nhỏ đáng yêu", trở lại với hình dáng nam tánh bình thường. Ta cảm thấy như vậy mới hợp với hắn, cũng đỡ mắc ói hơn.

_ Tiểu Bạch, ngày mai nghỉ lễ, chúng ta về quê đi.

Nhắc mới nhớ, ngày mai là thứ năm, nghỉ lễ hai ngày, thêm hai ngày cuối tuần nữa là bốn ngày. Ta và Xán Liệt dự tính về quê hắn chơi, sẵn tiện thăm cố hữu của ông nội - người cấu kết cùng ông lập ra hôn ước. Lần này đến, ta dự định bàn với ông hủy bỏ hôn ước vớ vẩn kia, cũng như xin cho Xán Liệt quay lại Mỹ. Nhưng sao ta cứ thấy buồn buồn.

Xán Liệt hôn nhẹ lên tóc ta, cười hỏi:

_ Nghĩ gì mà mày nhíu thành đường ray xe lửa thế kia?

[Longfic ChanBaek] Bạn đời tương lai của bạn tên gì?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ