Chap 14

3.1K 266 37
                                    

Chanbaek1990

Gửi tặng chị, cảm ơn đã comt ủng hộ em rất nhiều. Không nói chớ, em hạnh phúc lắm. Tử Vũ cũng mong các reader khác comt góp ý, chỉ là đừng spam thôi. ∩__∩

_____________

Nhà ông Phác có vẻ là ngôi nhà hoành tráng nhất trong làng. Bất quá so với những ngôi nhà được gọi là hoành tráng ở thành phố, ngôi nhà này vẫn còn kém xa. Ta biết, không phải là không có tiền xây, nói gì thì nói ông Phác cũng nắm 20% cổ phần trong C.Y.E, chỉ là ở làng quê, người ta không thích sự phô trương quá lố như ở thành phố.

Chậm rãi bước sau Xán Liệt, ta nhân cơ hội thưởng thức kiến trúc mái đình cổ kính của căn nhà, hoàn toàn Á Đông, không chút hỗn tạp, ta cảm thán gật gù khen ngợi.

_ Ông nội.

Xán Liệt gọi to một tiếng. Ta thuận theo hắn, nhìn nhìn. Một ông cụ, không phải, một người đàn ông không quá ngũ tuần mỉm cười hiền hòa ôm lấy Xán Liệt. Ta vẫn nghĩ ông nội hắn phải râu tóc bạc phơ, chống gậy đi loạng choạng cơ, ai ngờ... Dù sao thế này cũng tốt, ông trẻ khỏe thì dẫn bọn ta đi chơi hẳn là không có vấn đề đi. Nghĩ tới đó, ta càng cười xán lạn, hướng ông cúi người chào một tiếng.

_ Cháu là Biện Bạch Hiền phải không?

_ Dạ.

_ Đã lớn thế này rồi. Tiểu Xán cũng đã cao thế này rồi. Thật là nhanh quá.

Ta mỉm cười, không nói. So với ông nội ta, ông nội Xán Liệt quả là nhã nhặn điềm tĩnh hơn nhiều. Nói cách khác chính là giống một ông nội hơn. Ông thở dài một hơi rồi giục bọn ta vào nhà.

Ta cùng Xán Liệt sắp xếp hành lý ở phòng dành cho khách, tiện thể tắm táp một chút cho tỉnh người. Lúc đến phòng trà, ông nội đã chờ ở đó. Ta đem gói trà gì đó mà ba mẹ chuẩn bị biếu ông.

_ Cảm ơn cháu. Gia đình khỏe cả chứ?

_ Ân, vẫn khỏe ạ.

_ Sao ông già kia không đến thăm ta?

Ta tự hỏi ông nội Xán Liệt đang nhắc "ông già" nào. Ngẫm nghĩ một hồi, ta mới hiểu ông đang ám chỉ ai kia. Ta nén cười, lễ phép nói:

_ Tại công ty đang gặp chút sự cố, ông cháu phải ở lại xử lí công việc.

_ Ai u, già rồi mà vẫn công với việc.

Nếu nói cho ông Phác biết ông nội ta đã nhảy choi choi đòi đi theo như thế nào, chắc ông cười ra nước mắt. Xán Liệt ngồi bên thư thái nhấp ngụm trà, hỏi thăm tình hình sức khỏe ông nội. Ta lắng nghe, chốc chốc lại quay đầu nhìn hai con gà đấu đá nhau ngoài sân.

Mọi người vẫn đang nói chuyện rôm rả thì bỗng có một thằng nhóc chừng 13-14 tuổi tông cửa chạy vào, nó cầm theo cái xô nhựa đựng đầy cua đồng, phấn khích.

_ Ông, con bắt cua đồng rang me cho ông ăn này.

Thằng bé thanh âm non nớt, đôi mắt ánh lên tia trong sáng thuần khiết khiến người khác không thể nào ghét bỏ. Nó chùi chùi mồ hôi trên trán, ngơ ngác nhìn ta và Xán Liệt. Ta khẽ mỉm cười, cởi mở giới thiệu:

[Longfic ChanBaek] Bạn đời tương lai của bạn tên gì?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ