Chương 43: Xác chết vùng dậy

924 12 0
                                    

Chương 43: Xác chết vùng dậy

Editor: An Nhiên

Tô Vạn đi rồi, Lê Thốc nhìn cái phòng tối thui, lần đầu tiên cảm thấy ớn lạnh. Trong cái phòng này, dù sao thì cũng đang chứa một xác người, thứ cảm giác này trước giờ cậu chưa từng có.

Dù sao làm bạn bè nhiều năm như thế, phòng của Tô Vạn cậu rất quen thuộc, đồ dùng đầy đủ cả, cậu ở đây còn nhiều hơn là ở nhà nữa.

Cậu muốn mở rèm cửa ra, để ánh sáng bên ngoài chiếu vào, lại thấy rèm đều đã bị đóng đinh chặt trên tường. Lê Thốc giật cả mình, cậu cũng không muốn đi cậy những cái đinh lớn này ra, nên đành mở XBOX của Tô Vạn, bắt đầu chơi game.

Thứ cảm giác này khiến cậu cảm thấy rất khó hiểu, mình ở nhà bạn chơi game, phía sau còn có một xác chết, dưới gầm giường thì đầy vũ khí súng đạn. Cuộc sống của phiến quân Myanmar cũng không hơn thế này là bao.

Chơi game vẫn là thứ dễ dàng phân tán lực chú ý của con người, cậu cứ đánh cứ đánh, nhanh chóng quên hết mọi buồn bực. Hai ba con quái vật thợ săn, nhân vật của Tô Vạn trang bị không tốt lắm, tất cả đều phụ thuộc vào kỹ thuật. Cậu đánh đến nỗi chuột rút ngón tay, hoa mắt chóng mặt, liền tạm dừng nằm vật ra đất nghỉ ngơi. Cậu nhìn những vách tường xung quanh, lại nhận ra Tô Vạn đã đi hơn một giờ. Thằng này chẳng biết đã chạy đi đâu mua đồ vậy, kiếm tạm một cái xẻng sắt là có thể hành động luôn rồi.

Cậu nhắm mắt lại, ngồi dậy, chuẩn bị tiếp tục chơi game. Song chính động tác đó, lại bỗng dưng khiến cậu ngây người.

Trong lúc ngồi xuống, khóe mắt cậu có liếc về đằng sau một chút. Cậu hình như đã nhìn thấy, có thứ gì đang đứng sau lưng mình. Nhớ tới có cái gì khả nghi ở đó, lông tóc cậu đồng loạt dựng đứng.

Không dám quay đầu lại ngay lập tức, chỉ cảm giác sau lưng lành lạnh, cậu chầm chậm tắt máy chơi game, màn hình tối sầm, ngay sau đó cậu thấy được tình hình sau lưng mình.

Cậu nhìn thấy cái xác kia không biết đã ngóc dậy từ lúc nào, nó quay lưng về phía cậu, và sát ngay sau lưng của cậu luôn. Lúc này Lê Thốc không còn ngất xỉu như trước, kể từ lúc trong sa mạc nỗi sợ với thi thể của cậu đã bớt nhiều, nhưng, tình huống hiện tại cậu không biết nên ứng phó thế nào cho phải.

Cứ như vậy một lúc, Lê Thốc nhìn trên màn hình TV, thi thể phía sau không có dấu hiệu động đậy. Cậu muốn di chuyển cơ thể mình, nhưng giờ chân đã mềm nhũn, không ngừng run rẩy.

Cậu dùng sức xoa xoa chân, muốn chân mình ổn một chút liền sẽ bật người bò dậy, quay đầu liền thấy thi thể đang đứng đằng xa, tấm giấy bạc bọc xung quanh đã gần như muốn rách, lộ ra làn da rạn nứt khô quắt bên trong, nó vẫn không nhúc nhích.

Có phải người này chưa chết, chẳng qua bộ dạng quá xấu mà thôi? Cơ mà xấu giống y xì xác chết thì cũng quá khủng khiếp luôn.

Lê Thốc sờ sờ bên cạnh, từ trên vách tường với lấy cây tàng đao trang trí của Tô Vạn. Thi thể kia trước sau vẫn không phản ứng, Lê Thốc cẩn thận quan sát "vị trí địa" trong căn phòng, thấy nó đang quay mặt về phía cửa phòng, nếu mình ra khỏi phòng bằng cửa đó thì phải đi qua trước mặt nó.

Sa Hải I - Hoàng Sa Quỷ ẢnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ