"Oa... nhìn kia ,nhìn kia! Đẹp quá !"
"Thôi nào Miku , đây mới chỉ là đường vào chùa thôi mà!" Rin cầm túi sách đung đưa hơi buồn cười nhìn Miku đang hưng phấn.
Thấy Rin nói vậy Miku hơi nghiêng đầu nhìn ,đôi mắt xanh nhìn Rin thật lâu mới rời đi hướng đến Mikuo và Len ở phía sau mỉm cười một cái thật đầy ẩn ý.
"Nhìn ,mau nhìn kia... đẹp trai quá"
"Cô gái tóc xanh thật xinh!"
"Nè ,họ là ai thế ! Diễn viên à?"
"Là người mẫu sao???"
"Mau ra xin chụp ảnh đi!!!"
....
Một loạt những người gần đó quay lại nhìn ,bắt đầu nổi lên những trận bàn tán. Len,Mikuo cùng Miku bị đám đông bao vây lấy không thể nhúc nhích khiến cả ba không biết làm sao. Rin vốn cũng rất đáng yêu ,chỉ là nhìn nó hôm nay không có chút sức sống, ánh mắt của nó có chút băng lạnh khiến mọi người không giám đến gần.
Nó đi ra ghế đá gần đó,ngồi xuống ghế ,bóc thỏi socola trong túi ra ăn. Ánh mắt nó lúc này không đặt trên đám đông mà đặt trên người của hăn, ánh mắt lạnh lùng của nó nhìn lướt qua biểu hiện bối rối lại cố giấu trong sự lạnh nhạt của hắn,khiến khóe môi nó bất giác nhếch lên.
"Cười rồi sao??"
Sau lưng nó chuyền đến một tiếng nói,giọng nam quen thuộc khiến nó ngỡ ngàng bất giác cả người chìm vào trầm mặc. Một lúc nó mới gật đầu khẽ một cái, nhắm lại đôi mắt che đi suy nghĩ hiện tại của mình.
"Bệnh tình thế nào rồi??" người kia lại cất tiếng hỏi,
"Cũng vẫn như vậy thôi!" nó nhẹ giọng trả lời lại, không thèm nhìn xem phía sau rốt cuộc là ai . Cúi đầu cắn một miếng socola thờ ơ nhìn đám đông.
Thấy nó trả lời như vậy,người con trai đứng phía sau không khỏi cười nhẹ một tiếng, vươn tay cầm lấy tay nó ,hơi cúi người ,người đó há miệng cắn vào thanh socola cùng chỗ mà nó vừa cắn.
Ở trong đám đông ,Len cố gắn thoát ra nhưng không được ,ánh mắt xanh quẹt qua xung quanh tìm bóng dáng Rin. Bất giác ánh mắt của hắn dừng lại đúng lúc người con trai kia cúi người cắn vào thanh kẹo,khiến hắn không khỏi sững sờ, bàn tay bất giác siết chặt lại,ánh mắt lạnh lẽo lướt qua gương mặt người con trai kia. Đám người đang vây quanh cũng cảm nhận được có chút sợ hãi,tất cả dần tản đi không ít.
Trong khi Len đang sững sờ thì Mikuo và Miku lại hết sức mệt mỏi.
Miku nhìn mấy người thanh niên xung quanh ,ánh mắt như muốn ăn cô khiến cô không khỏi sợ hãi nắm chặt cánh tay Mikuo. Sợ hãi khiến cô quên mất người bên cạnh là ai mà trực tiếp bám vào tay người đó, lép sát vào cánh tay nhắm tịt hai mắt. Đây là lần đầu tiên cô đến chỗ đông người như vậy ,lại còn bị nhiều người bao vây không khỏi khiến cô sợ hãi.
Bị Miku bám chặt cứng ,lúc đầu Mikuo có chút khó có thể thích ứng toan đẩy cô ra nhưng lại thấy cô sợ như vậy không khỏi có chút không đành lòng ,đành cười gượng gạo ,xoa đầu cô tỏ vẻ quan tâm,giúp cô bớt căng thẳng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Vocaloid] [LenxRin] Cô Dâu Ngok, Anh Yêu Em!
De Todomô típ truyện : hết sức cổ nhá ,nếu ko thích có thể không đọc. học đường,sự ghen tuông, cuộc tình tay ba, sóng gió... Nv khái quát chính: Rin x Len nv phụ: Miku x Mikuo... khái quát nv: Kagamine Rin:lớn lên trong cô nhi viện,mang trong mình căn bệnh...