Chap 12

137 4 3
                                    

Từ ngày biết có bảo bảo Vương Nguyên hay đọc sách dành cho thai nhi, cậu muốn đứa bé này được sinh ra, nhưng mà.......Vương Tuấn Khải sẽ như thế nào khi biết về đứa bé đây?

Nói ra cậu sẽ không nói, nhưng rồi anh cũng sẽ biết, phải như thế nào mới được đây?

Cậu cuối xuống vuốt ve vùng bụng phẳn lì, đôi mắt anh lên sự dịu dàng

"bảo bảo, baba sẽ thực yêu thương con, sẽ không đề ai làm tổn thương con, cho nên baba không thể cho papa biết sự tồn tại con, đừng giận baba" –

.......................

Tay đang để trên khoá cửa bất ngờ buông lõng, Vương Tuấn Khải như không tin những lời mình vừa nghe được, lập tức xoay người đi tìm Thiên Tỉ

.......................

"Chào Vương tổng" – Lưu Chí Hoành nói

"Chí Hoành anh có chuyện muốn nói với Thiên Tỉ, em sang chỗ Vương Nguyên được không" –

Lưu Chí Hoành mặc dù thấy lạ khi Vương tổng gọi mình bằng tên nhưng nhanh chóng bỏ qua, một mạch bay sang chỗ Vương Nguyên

..............................................

"Hoành Hoành bây giờ tớ phải làm gì?" – Vương Nguyên nhìn thấy Lưu Chí Hoành như thấy vị cứu tinh, ôm chặt lấy cậu khóc nức nở

"Nguyên Nguyên có chuyện gì?" –

Vương Nguyên đè nén tâm trạng, khó khăn kể lại mọi chuyện cho Chí Hoành biết, Lưu Chí Hoành nghe xong mặt không ngừng chuyển sắc, rất lâu sau cả hai mới lấy lại bình tĩnh

"Vương Nguyên, bây giờ cậu không được hoảng sợ, không tốt cho thai nhi, tâm trạng rất quan trọng cho người mang thai, trước tiên bụng cậu vẫn chưa có chuyển biến, chúng ta sẽ cùng tìm cơ hội thích hợp rời khỏi đây,được chứ?" –

"Chí Hoành như vậy có ổn không? Cậu nói chúng ta....không lẽ cậu cũng muốn đi sao?" –

Lưu Chí Hoành im lặng, không phủ nhận

"Không được, cậu đi rồi ai sẽ chăm sóc cho Thiên Tỉ, còn nữa, thế lực của Vương Tuấn Khải và Thiên Tỉ không nhỏ, nếu hai chúng ta biến mất cùng lúc...Vương Tuấn Khải thì không sao nhưng lỡ Thiên Tỉ tìm cậu thì sao đây? Không thấy câu bên cạnh anh ấy nhất định rất lo lắng" –

Lời Vương Nguyên không phải là vô lí, Lưu Chí Hoành có nghĩ tới nhưng đã nhận ra được một điều, giữa cậu và Thiên Tỉ tồn tại một bứt tường vô hình ngăn cách, lập tức phản bác

"Tìm không được nhất định sẽ bỏ cuộc, chúng ta cứ trốn, anh ấy nếu có tìm là muốn là tìm cậu nhất, Vương Nguyên không lẽ cậu quên mất Thiên Tỉ yêu cậu sao? Tớ là người thế thân sao?" –

Vương Nguyên lặng người, chuyện cậu muốn quên nhất luôn là chuyện này, nếu không phải Thiên Tỉ yêu cậu, nếu không phải Chí Hoành là người thế thân, nếu không phải Chí Hoành thích Thiên Tỉ.......có lẽ chuyện của ba người họ không rắc rồi như vậy ..........nhưng mà, trên đời này không tồn tại từ nếu

[kaiyuan]Anh nói yêu tôi sao? Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ