CHƯƠNG 40 & 41

2.9K 68 4
                                    

    Tắm xong, Lô Chu bọc trong khăn tắm, uống nước đá, Tiêu Nghị nói "Anh hoàn toàn bình thường a~."
"Anh vốn rất bình thường." Lô Chu nói "Cám ơn em ủng hộ."
Tiêu Nghị "..."
Tiêu Nghị nghĩ thầm oa ha ha ha ha ha, cậu cùng Lô Chu nằm ở trên giường, Lô Chu đang xemTV, làm như cái gì cũng chưa xảy ra, thực nhanh quen loại chuyện này, Tiêu Nghị lại cao hứng trong lòng lăn qua lăn lại.
Không biết vì cái gì, ý tưởng duy nhất của Tiêu Nghị thời gian này không phải tiếp tục ôm Lô Chu mà là muốn đi tìm người khoe khoang, Aha ha ha! Tôi ngủ với nam thần! Oa ha ha ha! A ha ha ha ha ha ha tôi đang nói chuyện tình yêu với nam thần! Chúng tôi đã lên giường! Ký kết khế ước! Oa a a a a! !
Tiêu Nghị thật muốn vọt tới Skype, hét lớn một tiếng, nam thần của các người thuộc về tôi! Cậu hận không thể ở trên đầu Lô Chu dán nhãn viết "Hàng đặc biệt của Tiêu nghị", hoặc là quay phim cùng Lô Chu thân thiết, phát lên Weibo.
Đương nhiên đây là không có khả năng ... Tóm lại, Tiêu Nghị mãi cho đến khi tắt đèn đi ngủ, cậu còn chưa có bình thường lại, cảm giác mình còn giống như nằm mơ, cư nhiên... Cậu cư nhiên cùng Lô Chu trên giường, bọn họ bây giờ là người yêu, thế giới này thật sự quá thần kỳ.
Ngày hôm sau, Tiêu Nghị sau khi tỉnh lại ở trong ngực Lô Chu, hai người hôn, buổi sáng nhịn không được lại làm, lần này Tiêu Nghị rốt cục tỉnh táo lại. Lô Chu giống như nhịn thật lâu, vả lại ở trên người Tiêu Nghị tìm được cảm giác, mấy ngày kế tiếp, Tiêu Nghị cũng thực hưởng thụ cùng Lô Chu, Lô Chu cơ hồ như chó hoang, muốn làm liền làm, buổi chiều trong phòng tập thể thao, Lô Chu chạy xong đều có thể cùng Tiêu Nghị thân thiết một hồi, làm xong lại đi tắm rửa.
Tiêu Nghị hoàn toàn luân hãm, vừa nghĩ tôi vì cái gì hiện tại biến thành một 0 ... Cả ngày bị nam thần sáp cúc hoa, đây quả thực rất gớm nhưng cậu lại thực thích, nhất là Lô Chu nghẹn lâu lắm, hiện tại là biến đổi cách thức đa dạng mà làm cậu, tựa như khát khao rốt cụôc được thỏa mãn, mỗi ngày hưng trí liền cùng Tiêu Nghị làm.
Đương nhiên lần thứ hai, Tiêu Nghị liền lên mạng tìm kiếm, biết làm như thế nào để hiệu quả càng tốt, Lô Chu cũng hoàn toàn không có một chút nào là bất lực cùng bắn sớm ,tất cả đều là chướng ngại tâm lý, chỉ cần lần đầu tiên thuận lợi, sau đó Lô Chu lại càng có tự tin.
Tiêu Nghị bắt đầu để Lô Chu phối hợp với mình, lần sau cả Tiêu Nghị cũng có đôi khi nhìn thấy Lô Chu cũng nhịn không được liền ..., nhất là khi Lô Chu tập thể hình, mồ hôi đầm đìa quả thực là dấu hiệu tình cảm nhất của nam nhân.
Tiếp một tuần, Tiêu Nghị cũng có chút kiệt sức, sinh hoạt mới dần dần khôi phục, Lô Chu từ sáng tới tối còn sẽ yêu cầu làm, Tiêu Nghị sợ làm quá nhiều không tốt, liền bảo Lô Chu mỗi tuần đừng vượt quá ba lượt.
Trừ cái này ra, sinh hoạt của Tiêu Nghị biến từ gian phòng của mình dọn đến phòng Lô Chu, hai người ngủ trên một giường, công tử của Lô Chu thì bị đuổi đến tiểu sô pha ngồi.
Vì thế sinh hoạt không thay đổi nhiều, mỗi ngày vẫn như cũ, Tiêu Nghị chợt phát hiện không biết bắt đầu từ lúc nào, sinh hoạt của hai người bọn họ kỳ thật chính là nói yêu đương, mỗi ngày cùng một chỗ, đọc sách, lên mạng, tùy tiện nói mấy câu, mua thức ăn nấu cơm... Khả năng cũng bởi vì như thế, bọn họ mới có thể ỷ lại nhau.
Vốn là Lô Chu cũng không có bí mật với Tiêu Nghị, hiện tại Tiêu Nghị cũng có thể quang minh chính đại nhìn di động của Lô Chu.
Đương nhiên, nhìn di động của người yêu là không tốt, bất quá Tiêu Nghị phát thệ mình chỉ nhìn lén một chút để thỏa mãn lòng hiếu kỳ, xem hắn bình thường tán gẫu cái gì, tuyệt đối sẽ không ở lộ ra trước mặt Lô Chu.
Tin nhắn của Lô Chu rất nhiều nhưng thường xuyên tán gẫu chỉ có vài người, trong đó một người là bạn tốt, đại bộ phận đều là các loại nam thần. Lôi Mân, Trịnh Tiểu Thông, còn có một MC phi thường nổi danh gọi Địch Nhạc, cùng với một phóng viên ở nước ngoài công tác, là một nữ sinh gọi Dịch Tiểu Mễ.
Cộng thêm Lô Chu tổng cộng 5 người.
Mới vừa cùng Lô Chu thượng giường, Lô Chu gửi tin nhắn.
"Ha ha, lão tử rốt cục có được tiểu thỏ tử! Nhanh chúc mừng tôi đi!"
Tiêu Nghị: "..."
Phía dưới là các loại chúc mừng, Lôi Mân nói "Lô Phát Tài, tôi nói rồi, cậu có hứng thú với nam nhân, cậu xem đi."
"Mẹ bà, còn không phải cậu ta câu dẫn lão tử trước!" Lô Chu thảo luận.
Tiêu Nghị trong lòng điên cuồng phun tào ai câu dẫn ai trước a! Anh không cần thừa dịp đương sự không có ở đây liền nói lung tung a!
Trịnh Tiểu Thông "Trở lại? Trở về thì tốt rồi, yên ổn sinh sống qua ngày đi, đừng lại gây sức ép. Ca sắp bị mi gây sức ép chết."
Địch Nhạc hỏi "Phát Tài huynh Phát Tài huynh, anh tính thế nào."
Lô Chu "Không biết, em ấy còn có cha mẹ, phỏng chừng không tốt, trước phải nhìn xem, về rồi nói sau, nhìn về sau có thể tìm chỗ kết hôn không."
"Tôi nói anh còn đóng phim không?" Địch Nhạc nói "Ai hỏi anh chuyện kết hôn a, Đến 《 Nghệ thuật nhân sinh 》 không? Tôi liên hệ cho anh, lão sư trong đài đang lo không có khách quý."
Lô Chu "Rồi nói sau, trước nói chuyện tình yêu, không có thời gian nhàn rỗi đâu, thật vất vả gặp phải người mình thích. Tôi cần tiền, cậu lên tuyên truyền cho tôi tôi cũng phải cảm thấy hấp dẫn mới có thể tiếp được a."
Tiêu Nghị lật lên trên, lật lên một đoạn.
"Em ấy trở lại, các huynh đệ nói a! Sao làm? !"
Lô Chu có chút lo lắng.
Trịnh Tiểu Thông "Nên làm gì thì làm, trước bắt người đi!"
Tiêu Nghị "..."
Tiêu Nghị trong lòng gào thét các người đây là đang kết phường hãm hại tôi đi! Nguyên lai đều đã thương lượng tốt a!
Lô Chu "Vạn nhất em ấy không yêu tôi thì sao a!"
"Làm sao có thể không yêu cậu." Lôi Mân nói "Tiểu tử kia nhìn cậu y như Hoàng Tiểu Tĩnh lúc trước nhìn tôi."
Lô Chu: "Yêu sao? Tôi như thế nào cảm giác không quá giống a! Ai tới cho bạn hữu cái biện pháp? Giả bộ bị thương được không? Này quan hệ đến hạnh phúc cả đời của lão tử, có thể đáng tin sao các huynh đệ!"
"Vô nghĩa cái gì a." Một ID là thanh âm của nữ hài Dịch Tiểu Mễ nói "Lô Phát Tài anh không phải nam nhân a, là nam nhân liền thượng a, tái không được anh sẽ không mượn rượu thượng sao? Hạ xuân | dược, như thế nào tiện tay thì làm! Người ta vì anh cả minh tinh cũng không làm lại chạy đi làm cún của anh, tại sao phải sợ cậu ấy chạy? Anh là kim chủ, bàn tay vàng đều khai trên người của anh, không yêu anh cũng phải yêu anh a đây không phải là... Võng văn đều viết như vậy không phải sao?"
Tiêu Nghị "... ... ..."
Lô Chu "Sách nào? Giới thiệu mấy quyển cho tôi xem?"
Dịch Tiểu Mễ "Ai anh đừng xem ngôn tình, nhìn đam mỹ đi thôi, tôi viết TXT gửi cho anh xem.《 Tống nghệ tiểu bạch hòa tam tê cự oản 》của Tô Du Bính, khuya khoắt đem tôi cười thành cẩu."

KIM BÀI TRỢ LÝNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ