Tiêu Nghị nhìn Lô Chu liếc mắt một cái, Đỗ Mai lại cùng Lô Chu nói một hồi, Trương Hân Nhiên đến bây giờ còn chưa tới tham ban, lường trước cũng là lười bồi Lô Chu chơi, Đỗ Mai bảo Lô Chu gọi điện thoại giải thích, Lô Chu ầm ĩ nửa ngày, cuối cùng đem di động ném sang một bên.
Tiêu Nghị nói "Chu ca, dù sao cũng yêu nhau, hà tất so đo điểm ấy làm gì?"
"Nhưng chúng tôi không yêu nhau a!" Lô Chu oan uổng giận dữ hét.
Tiêu Nghị cũng không biết nên nói cái gì, Lô Chu vẻ mặt nóng nảy ngồi, Tiêu Nghị dán miếng làm ấm cho y, lại bị Lô Chu đẩy ra.
"Đừng làm rộn!" Lô Chu nói "Phiền quá! Đời trước cũng không biết tạo nghiệt gì, đời này phải làm nghệ sĩ."
Tiêu Nghị hiện tại cũng có thể đại khái đụng đến điểm mấu chốt của Lô Chu, chỉ cần người bên cạnh thiện ý, nói sai hoặc làm sai, nhiều lắm chỉ bị hắn giáo huấn đôi lời, Lô Chu tính tình tới cũng nhanh đi cũng nhanh, ai mắng không để trong lòng
Nhưng nếu cười nhạo hắn hoặc là khinh thường thái độ của hắn, hay là lộ ra oán thầm, Lô Chu đều sẽ phi thường tức giận, cho rằng bạn không phục, không phục liền muốn ầm ĩ, không muốn phân ra ai đúng ai sai. Tiêu Nghị đành phải che dấu nội tâm phun tào của mình.
Ngày mai quay ngoại cảnh, ở ngọn núi phương Bắc của Hoành Điếm, tổng cộng có một vòng thời gian, điều kiện cũng không tốt, đến lúc đó sợ di động không có tín hiệu, vì thế Đỗ Mai gọi điện thoại trước, dặn Lô Chu mau chóng giải thích. Bởi vì muốn phối hợp kinh tế công ty của Ninh Á Tình, bắt đầu tạo scandal cho họ. Muốn Ninh Á Tình để công ty tung tin ái muội của hai người trong đoàn phim, sao khởi một vòng đề tài, để Trương Hân Nhiên đến tham ban, tái an bài vài fan vào chụp ảnh, có vẻ hai người quan hệ thực hảo, vì thế lời đồn tự sụp đổ.
Đương nhiên những điều này mới chỉ là suy nghĩ, xem ra hiện nay hai người đều không có bất luận tính toán quay lại, có đôi khi Tiêu Nghị đều thay hai người bọn họ làm, nghĩ thầm rằng bàn tính của Đỗ Mai bàn có thể thất bại.
Di động của Tiêu Nghị có thư là Đỗ Mai .
【 Cậu thay Lô Chu gọi điện thoại cho người đại diện của Hân Nhiên. 】
Tiêu Nghị nhìn Lô Chu liếc mắt một cái, Lô Chu còn cáu kỉnh, không biết nghĩ cái gì, Tiêu Nghị liền sờ di động của Lô Chu, bị Lô Chu trừng mắt nhưng mà hành động này cũng không có ngôn ngữ tứ chi cùng với động tác nào, vì thế Tiêu Nghị chầm chậm gọi điện thoại cho Tề Toàn.
"Hello~ Chu Chu ~ "
"Xin chào Tề tổng!" Tiêu Nghị cười nói "Tôi là Tiêu Nghị."
"Nha nha!" Tề Toàn cười nói "Tôi còn nghĩ Chu ca như thế nào có tâm tình gọi điện thoại cho Nhiên Nhiên."
"Anh ấy ngại." Tiêu Nghị cười nói "Tôi gọi thay anh ấy."
"Đến đến đến." Tề Toàn hiển nhiên cũng biết nặng nhẹ nói "Hân Nhiên ở ngay bên cạnh tôi này, đến."
Tiêu Nghị đem điện thoại đưa cho Lô Chu, Lô Chu tức giận uy một tiếng.
"Đừng nóng giận." Thanh âm của Lô Chu bị ép có chút thấp, mang theo điểm từ tính, phi thường tốt.
Tiêu Nghị nhất thời có loại cảm giác rất thoải mái, rất ôn nhu, hơn nữa phi thường văn nhã.
Lô Chu vẻ mặt ôn hòa nói "Anh sai còn không được sao, ở Hoành Điếm nhiều ngày như vậy, ruột gan anh cũng kêu hối hận, em muốn thế nào mới tha thứ cho anh?"
"Nói chuyện bình thường đi --" Thanh âm của Trương Hân Nhiên bén nhọn vả lại có lực xuyên thấu, nháy mắt Tiêu Nghị liền phá công, Lô Chu trừng mắt nhìn Tiêu Nghị liếc mắt một cái, làm động tác "Đánh", đứng dậy vào trong phòng ngủ đi gọi điện thoại .
Tiêu Nghị kiểm tra đồ đạc nhóm trợ lý chỉnh lý, Lô Chu yêu cầu ngày mai quay ngoại cảnh đừng lại mang một đám người, vì thế Tiêu Nghị cho bọn họ nghỉ, sau khi trở về chờ ở Hoành Điếm là được.
Đồ vật đại khái đều mang đủ, quay ngoại cảnh càng vất vả, khách sạn trên núi điều kiện theo không kịp, còn không có cái gì ăn, chỉ có thể sáng sớm ngủ sớm, mang chút đồ ăn vặt, đồ ăn vặt fan đưa vừa lúc đều mang lên, Tiêu Nghị cảm thấy fan của Lô Chu thật sự hảo cẩn thận làm người cảm động, tuy rằng Lô Chu không nhìn tới.
Ở giữa đột nhiên truyền đến một tiếng gào thét.
"Cô cút cho tôi! Ai lại muốn ăn nói khép nép cầu cô chính là con chó! Lão tử còn sợ không diễn được sao? !"
Tiêu Nghị nhất thời toàn thân cứng còng.
"Đi ! Cô nhớ rõ cho tôi!"
Ngay sau đó một tiếng vang thật lớn, rầm một tiếng.
Tiêu Nghị: "... ... ... ..."
Tiêu Nghị gõ cửa, đi vào, nhìn Lô Chu nằm ở trên giường, di động ở dưới chụp đèn, thủy tinh đầy đất.
Buổi tối cùng ngày sống sao đây , bồi chụp đèn cho khách sạn sao đây, sao gọi người quét tước đây, lam sao để Lô Chu đi ngủ đừng nói, nói nhiều đều là nước mắt. Sáng ngày thứ hai, di động của Lô Chu di đã không thể dùng, Tiêu Nghị một bên kêu trợ lý đi mua điện thoại di động đưa tới, một bên cùng Đỗ Mai thương lượng làm như thế nào.
Đỗ Mai cũng lực bất tòng tâm, chỉ có thể để người đại diện của Ninh Á Tình bên kia chậm một chút phát tin tức .
Lô Chu quả thực tựa như ăn thuốc nổ, cả ngày đều không nói lời nào, hơn 4 giờ Tiêu Nghị lái xe, đi theo đoàn xe, một đường vào núi, 6 giờ sau, tại khách sạn, Tiêu Nghị đem điện thoại di động của mình đưa cho Lô Chu dùng, Lô Chu cũng không thèm nhìn tới.
"Muốn chuẩn bị quay." Tiêu Nghị nói "Ăn chút không?"
Tiêu Nghị cầm một hộp kẹo bị Lô Chu không kiên nhẫn đẩy ra.
"Lấy kịch bản đến." Lô Chu nói.
Tiêu Nghị nói: "Tôi cùng anh diễn một chút đi."
Lô Chu nhìn kịch bản, Tiêu Nghị nghiêng thân, nằm ở trên thảm trải sàn, nơi này điều kiện khách sạn hiển nhiên phi thường không xong, trên vách tường đều là nấm mốc, Tiêu Nghị như mỹ nhân nằm nghiêng nói "A Bảo Ky..."
BẠN ĐANG ĐỌC
KIM BÀI TRỢ LÝ
Ficción General♪♪(o*゜∇゜)o~♪♪ KIM BÀI TRỢ LÝ ✿ ** ĐÂY LÀ THỂ LOẠI TRUYỆN BOY LOVES ( ĐAM MỸ, NAM X NAM), SUY NGHĨ TRƯỚC KHI XEM ** ĐÂY LÀ BẢN PHI THƯƠNG MẠI. KHÔNG KINH DOANH VỚI MỌI HÌNH THỨC Thể loại: hiện đại, giới giải trí, 1x1 Bệnh chó dại công x phun tào đế...