Chương 18:
Hơn một tuần sau...
Buổi sáng sớm hôm nay trời đột nhiên trở lạnh không báo trước, gió bên ngoài ngày càng thổi mạnh hơn, cái lạnh ùa về len lỏi qua từng góc phố, tràn vào mọi nẻo đường. Những tán cây trở nên nặng trĩu run rẩy trong gió, những chiếc lá vàng thi nhau rơi rụng xuống mặt đường sau một cơn gió vừa thổi qua, thổi lăn những lá khô lạo xạo. Trời không u ám, toàn một màu trắng đục, trong thật rét buốt. Thời tiết này con người ta chỉ muốn cuộc tròn trong chăn mà ngủ một giấc mà thôi, và con người kia cũng chẳng ngoại lệ, vẫn đang nằm trong chăn, bàn tay đang vòng ra ôm chặt người con gái vào lòng, trông thật ấm áp làm sao."Yoona, Yoona à.." tiếng cô bên tai đánh thức cậu nhưng đáp lại vẫn là hơi thở đều, khuôn mặt vẫn đang còn trong giấc ngủ khó chịu mở mắt, mệt mỏi nhìn sang cô gái bên cạnh mà ngáp ngắn ngáp dài "Có chuyện gì sao, Jessica?"
"Có ai đó liên tục bấm chuông trước nhà, ầm ĩ từ nãy đến giờ rồi" Jessica khó chịu sau đó luyến tiếc rời vòng tay ấm áp của cậu mà đi đến bên khung cửa sổ kiểm tra xem dưới nhà là ai đang bấm chuông inh ỏi, vài giây sau gương mặt của cô tái nhợt xanh xao cứ như vừa gặp ma, nhanh chân chạy đến bên giường nói run run lên vì hoảng sợ "Tyler...Tyler đang đứng ở trước cổng"
"Để em xuống kiểm tra" cậu bây giờ mới chịu rời khỏi giường, thản nhiên vào phòng vệ sinh đánh răng rửa mặt, trong tình huống này cậu lại bình tĩnh đến không ngờ, cậu thay đồ rồi lấy chiếc áo khoác trên giường định bước xuống nhà nhưng cô đã cản lại "Đừng đi, hay chúng ta cứ ở đây, khi nào nản chí có lẽ hắn sẽ tự bỏ đi thôi.."
Biết là cô đang lo lắng cho mình, cậu khẽ nở nụ cười rồi nhẹ nhàng hôn vào trán cô để xoa dịu nỗi sợ hãi , vuốt nhẹ hai đôi má đang ửng hồng giữa thời tiết lạnh tê tái này, cậu dịu dàng nói để trấn an, chỉ với giọng nói trầm ấm của cậu lại khiến cô được mạnh mẽ hơn bao giờ hết "Rồi sẽ không sao đâu, tin em..."
Cậu vội bước xuống nhà, tiếng chuông ngày càng kêu lớn hơn khiến đầu cậu rất khó chịu, vừa bước ra khỏi cửa là gió mạnh ập tới không thể chịu nổi, ấy thế mà có kẻ lại đứng trước nhà cậu có thể đứng chờ cậu, quả thật là khâm phục. Nhìn thấy cậu đang co ro vì lạnh bước ra, gã mới dừng hành động liên tục bấm chuông như điên của mình, cậu mở cánh cổng sắt to lớn, thản nhiên chào gã một câu.
- Xin chào, lâu rồi không gặ...
Trời rất lạnh, cơn gió thổi ngày càng lạnh thấu xương, hôm nay đã bị người khác làm thức giấc đã rất mệt, bị làm inh ỏi trong nhà lại rất khó chịu, đằng này vừa sáng sớm chưa kịp nói dứt câu đã bị ăn ngay cú đấm vào mặt là càng khó chịu hơn, quả thật rất xui xẻo. Người đàn ông đô con vừa hạ gục cậu chỉ với một cú đấm mà khiến cậu ngã lăn xuống nền đất lạnh lẽo, không biết trời trăng mây đất gì.
"IM YOONA!! TAO ĐÃ TỪNG RẤT TIN TƯỞNG MÀY..." tên Tyler trong bộ dáng đáng thương, bộ đồ trong người không được lành lặn mà còn rất nhiều vết rách, gã chỉ mặc mỗi một chiếc áo rách tơi tả vào thời tiết như thế này, râu ria lởm chởm, cả người đều bốc mùi khó chịu, hàm răng va đập vào nhau vì lạnh, trong bộ dáng của gã bây giờ hệt như một người ăn xin. Gã nắm lấy cổ áo cậu rồi thét lên, sau đó không phân biệt nam nữ liền dành cho cậu vài cú đấm tới tấp, khiến cậu không kịp phòng thủ liền ngã xuống đất một cách đau đớn.
"TẠI SAO MÀY LẠI DÁM LÀM NHƯ THẾ??? TẠI SAO? HẢ?? " giọng nói khàn đặc của gã vang vọng khắp nơi giữa cái lạnh như cắt thịt, giọng nói gào thét đau đớn lẫn tuyệt vọng và đau khổ, gã như điên như dại không nương tay đấm chết cậu, cậu bị gã nắm cổ áo kéo lên kéo xuống mà muốn kiệt cùng sức lực. Bây giờ lạnh như thế mà trên người gã đầy mồ hôi, gã thở dốc vì mệt, cậu khó khăn đứng dậy, cái nhếch mép vô cùng khinh bỉ như dành tặng cho gã.
- Nhìn bộ dạng của mày như thế này... làm tao thật sung sướng đến chết đi được. Đúng không nhỉ, thằng mặt lợn trắng tay ngu ngốc?
- CÂM CÁI MỒM THỐI THA CỦA MÀY LẠI, CON CHÓ CHẾT TIỆT!!
Lửa hận trong lòng gã bộc phát dữ dội, cậu phải trả giá đắt khi dám chọc giận một con thú dữ. Cậu bây giờ như cái bao cát cứ để mặc gã muốn làm gì thì làm, cậu thương tích đầy người, một lúc sau liền văng ra xa, những dòng máu nhỏ liền chảy ra từ khóe miệng của cậu cho thấy cú đấm của gã mạnh như thế nào. Cậu vịn thanh cổng cố đứng dậy, phun nước bọt lẫn đầy máu xuống đất rồi bật cười ha hả, cậu không sợ chết lại cố chọc giận con thú dữ trước mặt.
Gã lao vào đá vào bụng cậu một phát đau. Cậu cứ để mặc, vì chính cậu thừa biết câu trả lời khiến gã điên dại vào lúc này cũng do một tay cậu mà ra. Dự án lần trước gã bị cậu lừa đến nỗi mất cả tài sản, công ty bị phá sản khiến số nợ ngày càng tăng, những ngôi biệt thự đều phải bán đi khiến gã bây giờ là một kẻ vô gia cư, bị người khác lừa một cú lớn như thế thì nổi điên cũng phải, và cậu chấp nhận để gã đánh thỏa mãn.
Kì lạ là gã quá mạnh, như không hề biết mệt, mỗi hận thù đều trút hết lên thân thể của cậu, máu từ miệng ngày càng ra, thịt da cậu đều chảy máu trong thật đáng sợ, cậu sẽ chết mất nếu như hắn cứ tiếp tục như thế này, chiếc áo trắng bây giờ đều nhuộm một màu đỏ, màu đỏ từ máu của chính cậu. Cậu bị đá văng vào cánh cửa kính khiến nó vỡ toang ra từng mảnh, cả thân người đều dính phải mảnh vỡ kính sắc bén, cậu nằm mệt mỏi nhắm nghiền đôi mắt, đôi tay gục xuống nằm ngất trên vũng máu của chính mình. Tyler hả dạ rồi bật cười ha hả, trên tay là mảnh vỡ lớn, gã ngày tiến lại gần rồi dần đưa mảnh kính tay lên cao như muốn đâm vào thân người đang nằm gục ở dưới, nhưng một giọng nói đã khiến gã dừng tay lại.
- TYLER KWON!! DỪNG TAY LẠI!!
Gã mở tròn mắt nhìn nhân ảnh cô gái trước mặt, là Jessica - cô vợ đã bỏ trốn hơn hai tuần, gã cười kinh dị nhìn cô hốt hoảng đến bên cậu, bật khóc lay lay cái xác không hồn của cậu, gã nhìn cô rồi túm tóc cô từ phía sau, khuôn mặt đáng sợ của gã càng tiến gần.
- Thì ra là mày trốn ở đây, thì ra bọn mày đều có âm mưu, hôm nay tao cho cả hai bọn mày về chầu Diêm Vương.
BẠN ĐANG ĐỌC
[LONGFIC] CHỊ ƠI, TÔI YÊU EM! - YoonSic
Fanfiction"Con nhóc khốn kiếp, nhất định tôi sẽ không tha" "Tôi thích chị, tôi không muốn chị đi cùng gã đấy" "Chờ tôi lớn, tôi kiếm thật nhiều tiền, rồi nhất định sẽ cưới chị về, nhất định!"