Chap 12: Gặp Pen

189 18 4
                                    

Chap 12: Gặp Pen

Trở lại nơi giam cầm đó, Cua bỗng trở nên bình tĩnh lạ. Nó cố gắng nhớ tới những bộ tiểu thuyết đã đọc. Biết tiểu thuyết và thực tế khác nhau nhưng không phải là không thể áp dụng. Nó nhẩm lại một lượt các tiểu thuyết đã đọc, vậy mà cũng một tuần rồi.

Một tuần này không phải không có biến cố. Một trong năm người được trọn đã được người khác mua, chỉ còn lại bốn người. Mà bốn người đó, một người đã phải đi tiếp khách. Nó và Linh may mắn được chỉ định làm những công việc vặt cùng vài người bản xứ ở đây. Trong ngôi nhà rúm ró này vậy mà cũng có nhiều người, trước đây bị nhốt lại nên nó không biết. Số ít là phụ nữ Lào, còn lại là bọn buôn người như hai tên đã bắt nó. Lúc này nó càng ngày càng cảm thấy cơ hội trốn trở nên mong manh.

Nó không hiểu tiếng Lào, vốn tiếng Anh lại hạn hẹp nên không thể giao tiếp, chỉ có thể dùng cử chỉ biểu thị như những người câm với nhau. Cuộc sống cũng không xem là khổ, ngày vẫn được hai bữa. Tên biến thái kia cũng không đụng vào nó và Linh nữa. Nó và Linh càng ngày càng thân nhau, Linh cũng kể cho nó nghe về rất nhiều chuyện trong quá khứ của Linh, còn nó thì kể Linh nghe về Tôm. Linh nói nó thật hạnh phúc. Thật ra nó cũng thấy vậy. Mặc dù có bị ngăn cản trong tình yêu nhưng nó có người thân, có người yêu, so với những người ở đây, nó vẫn xem là may mắn.

Một tuần này trôi qua rất nhanh. Vậy là đã bị bắt cóc nửa tháng rồi. Chắc người nhà đang lo lắng cho nó lắm. Còn Tôm nữa, chắc anh đang trách nó bướng bỉnh không nghe lời. Sau khi rời khỏi đây, nó sẽ không trẻ con nữa, nhất định sẽ nghe lời Tôm. Trong nửa tháng này nó đã suy nghĩ rất nhiều, tình yêu là gì? Người ta có thể sống chết vì tình yêu không? Giờ nó tin là có. Đôi khi nó còn quên mất tình thân, nó muốn tìm cái chết, nó thấy sống như vậy khổ quá, nó không chịu nổi cảm giác sống trong sợ hãi như thế, từ nhỏ nó được chiều quen rồi. Dù gia đình không khá giả nhưng nó cũng chưa bao giờ chịu khổ như thế. Nó nghĩ nó chết rồi, bố mẹ nó còn em trai nó, đau lòng rồi cũng sẽ dần vơi thôi. Nhưng rồi tình yêu đã kéo nó lại. Tình yêu là ích kỉ, nó không cam tâm nhường Tôm cho người khác, không cam tâm khi nghĩ rằng Tôm sẽ quên nó. Nó sẽ sống, sẽ trói buộc Tôm cả đời. Tôm là định mệnh của đời nó, nó sẽ không buông tay.

Sự ích kỉ trong tình yêu đã cứu sống nó, giúp nó kiên trì mà sống.

- Con kia, qua đây.

Nó nghe tên biến thái kia gọi nó, người nó hơi run lên nhưng vẫn bước lại, từng bước sợ sệt. Lúc cuộc sống bình thường, nó có thể cố gắng xem đây là một trải nghiệm, nhưng mỗi lần đối diện với gã, nó sẽ không thể không nhớ tới đêm kinh hoàng đó, sẽ không kìm được mà run lên từng hồi.

Nó được dẫn tới nơi tắm rửa, được thay quần áo mới, trông giống người hẳn. Nó cũng không hiểu sao phải làm thế, chỉ biết làm theo.

(Ai đọc mấy truyện nữ cường chắc thấy Cua vô dụng quá nhưng mà... là katori thì katori cũng sợ nhũn ra. Không phải bánh bèo mà là miêu tả chân thực)

Nó bị bắt đeo một chiếc camera mini ở cổ kèm theo lời đe dọa:

- Mày mà có hành động gì bất thường thì con bạn mày chết chắc.

Cô Nhóc Giải Giải (Drop)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ