Năm ngày sau, Taeyeon vẫn không thấy Kwon Yuri đến gặp mình, trong lòng có chút khó chịu cùng Tiffany trở về nhà thăm ba mẹ cô ấy.
Ba mẹ Tiffany ở một huyện không lớn lắm, cách thành phố G gần ba giờ đi xe. Trên suốt đường đi, Tiffany vẻ mặt có chút mệ mỏi, mà Taeyeon trong lòng cũng không thoải mái cho nên hai người căn bản không nói chuyện gì với nhau.
Khi đến nhà Tiffany, chỉ có ba mẹ ở nhà. Bởi vì trước khi đi cô đã báo trước với mẹ, nói rằng sẽ cùng với Taeyeon trở về nhà thăm hai người cho nên mẹ cô cũng không có ngạc nhiên lắm. Bất quá ánh mắt mẹ cô nhìn Taeyeon lộ ra tia bài xích cùng không vui. Bà dẫn hai người vào phòng, rót cho Taeyeon ly nước rồi sau đó đi vào trong bếp.
Tiffany đứng ở bên cạnh Taeyeon, nắm lấy tay cô ấy nói thật nhỏ: "Thật xin lỗi, mẹ em cho rằng chúng mình ở cùng một chỗ là do Tae bức em. Em đảm bảo sẽ mau chóng giải thích rõ ràng với mẹ."
Tiffany chưa nói cho Taeyeon biết việc Yuri trở về nói chuyện với ba mẹ cô. Cô cảm thấy chỉ cần hai người cùng nhau trở về và giải thích thật tốt cho ba mẹ là được. Sắc mặt Taeyeon có chút nhục nhã, nhưng cũng biết đó không phải là lỗi của Tiffany, tay Taeyeon nhéo mũi Tiffany một cái nói: "Đi vào giúp mẹ em đi. Tae xem tivi một lát."
Tiffany có chút áy náy gật đầu, hôn lên mặt Taeyeon một cái rồi xoay người đi vào trong bếp. Mới vừa vào đến nơi, mẹ cô đã đóng kín cửa phỏng sau đó kéo tay cô nhỏ giọng nói: "Fany, con thực sự ở cùng một chỗ với cô ta à?"
Quan hệ của Tiffany với ba mình tương đối không tốt, nhưng cô với mẹ lại rất tốt. Cô ôm lấy mẹ mình cố nói: "Mẹ, mẹ cũng thấy mà, con không hề bị bức hiếp một chút nào cả. Con thật sự yêu cô ấy."
Bà Hwang thở dài một hơi, kéo tay Tiffany xuống, sửa sang đầu tóc cô nói: "Ba con sẽ không đồng ý đâu."
Tiffany ảm đạm nói: "Ba con là bởi vì sợ con ủy khuất mới không đồng ý, hay là còn những lí do khác nữa hả mẹ?"
"Thật ra thì hôm đó khi gọi điện cho con, mẹ đã suy nghĩ rất cẩn thận rồi. Mẹ cũng biết Yuri nói dối, nhưng là ba con cứ cố chấp cho rằng nhất định là Taeyeon đã ép buộc con, sau đó hai đứa từ từ mới có tình cảm. Hơn nữa, Fany à, con hẳn là rõ ràng mặc dù ba con chưa nói. Ông ấy đối với Kim gia vẫn còn có thù oán, tuy nói lúc ấy là do con thoái hôn trước, nhưng mà ba Taeyeon không nói hai lời trực tiếp cách chức ông ấy, còn ức hiếp sẽ đem tất cả tài sản của ông ấy thu lại và xây cất. Đây mới thực sự là làm cho người ta khó có thể chấp nhận được."
Tiffany cúi đầu rửa rau, trong lòng cảm thấy thực khổ sở. Ban đầu cô đã quá tùy hứng rồi, cô cũng không biết nếu như quay lại thời điểm đó một lần nữa cô có thể tiếp tục quyết định như thế nữa không. Cô cảm thấy thật xấu hổ đối với ba mình, xấu hổ cả với Taeyeon nữa. Tiffany không nói gì, chẳng qua là hai mắt đỏ hồng.
Mẹ vỗ vỗ tay cô nói: "Một lát nữa khi ba con trở về, con đừng chọc cho ông ấy tức giận. Trong thời gian này tim ông ấy không được tốt, có chuyện gì cứ từ từ mà nói. Nếu như ông ấy phản đối, trước hết con cứ thuận theo đã, sau đó tính tiếp."