"Cậu có nghĩ đến việc khi trở về còn phải quay phim không? Không chỉ có trạng thái bị ảnh hưởng, bản thân cậu cũng sẽ rất mệt, mất hết tám giờ bay á. Thật sự đáng giá sao?"Trong phòng chờ ở sân bay, Lăng Tiêm nỗ lực khuyên Khúc Hi Chi lần cuối, nhưng Khúc Hi Chi chỉ lo nhìn đồng hồ, dường như vốn không hề để ý tới cô.
Lăng Tiêm không có cách nào, đành cất lời, "Coi như cậu nhất quyết trở về, nhưng đi một mình quá nguy hiểm. Gặp bọn chó săn thì còn nói được, lỡ đụng phải người xấu thì làm sao bây giờ?"
"Không có chuyện gì đâu." Rốt cuộc kiểm tra an ninh cũng bắt đầu, Khúc Hi Chi vỗ vỗ vai cô, "Tôi sẽ hết sức chú ý, cậu không cần theo tôi chi cho phiền, ở đây chờ tôi được rồi, tôi sẽ mau trở lại."
"Tiểu Khúc." Lăng Tiêm hết cách, cô bất đắc dĩ, chỉ có thể để mặc người kia cố chấp hành động.
Quốc nội.
Sắp đến chạng vạng, trong phim trường, Cố Hi Chi chuẩn bị diễn cảnh cuối cùng. Trợ lý U U nhìn dáng vẻ uống nước đầy bất an của Cố Hi Chi, trong lòng cũng loạn tùng phèo cả lên.
Cảnh quay cuối hôm nay là cảnh lần đầu gặp gỡ của Sở Gia và nam chính Triệu Tử Dịch. Tuy dung mạo của Sở Gia và nữ chính Giang Thư Thư rất giống nhau, nhưng do phải lăn lộn hát trong quán bar khá lâu, nên khí chất có chút vị phong trần. Muốn diễn được hai loại thần thái trên cùng một gương mặt vốn là thử thách rất lớn đối với nữ chính. Huống hồ hôm nay là lần đầu tiên Cố Hi Chi đóng vai Sở Gia, nàng nhất thời không chuyển đổi được cảm xúc của nhân vật cũng là chuyện rất bình thường.
Vấn đề là toàn bộ đoàn phim đều xem trọng cảnh quay này. Sau ba lần NG, bầu không khí tại phim trường trở nên rất căng thẳng. Đạo diễn Hạ Tuyết không ngừng giảng giải, vài diễn viên đã bỏ đi từ lâu để tránh không khí ngột ngạt. Áp lực khá lớn, tuy Cố Hi Chi đang nghỉ ngơi nhưng sắc mặt cũng chẳng ung dung chút nào.
Lần quay cuối cùng, vẫn NG như cũ. Nguyên nhân là: trong nội dung kịch bản, Sở Gia thường hay ăn ở quán ăn đêm, đa phần đều là dáng vẻ say rượu. Trạng thái như thế nếu không thật sự uống rượu thì rất khó diễn tả, nhưng một người sợ rượu như Cố Hi Chi lại không có cách nào mang theo trạng thái như thế đi đóng phim, hiệu quả lúc tỉnh táo cũng không như ý muốn.
Giờ nghỉ đã qua rất lâu, Hạ Tuyết cũng không cưỡng cầu, chỉ vỗ vai Cố Hi Chi bảo nàng ngày mai tiếp tục.
Sau khi trở lại khách sạn, Cố Hi Chi vẫn cố luyện tập trạng thái say rượu, nhưng vẫn không tìm được phương thức thích hợp nhất để diễn.
Nếu đây chỉ là một bộ phim truyền hình, vậy thì biểu cảm lúc chiều có thể đã đủ rồi, nhưng bây giờ nàng muốn dùng bộ phim này để tranh giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, mỗi một chi tiết nhỏ đều là then chốt quyết định thành bại, nàng căn bản cũng không có biện pháp để ngăn bất kỳ tỳ vết nào xuất hiện.
Kỳ thực Cố Hi Chi cũng chả yêu thích gì cái thứ có khói đó, nếu không phải đang cần, thì nàng cũng chẳng bị áp lực gì lớn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT - Done] Cố tiểu thư và Khúc tiểu thư | Vãn Chi
Teen FictionTrong giới giải trí có hai nữ minh tinh cùng tên, một người tên gọi Khúc Hi Chi, người còn lại là Cố Hi Chi. Do thời điểm ra mắt và độ tuổi tương đương nhau, nên cả hai thường bị người đời mang ra so sánh. Giang hồ đồn đại rằng quan hệ giữa hai ngườ...