Chap 20: CHỈ VÌ CHIẾC DIỀU!

1.9K 136 8
                                    


Chap 20: Chỉ vì chiếc diều!

Author: Cbs796104


Những tia nắng sớm kẽ xuyên qua cửa sổ, Biện Hiền vẫn đang say giấc nồng bên " chiếc gối ôm vi diệu". Phác Xán Liệt từ nhỏ đến lớn chưa từng bị ai ôm chặt, cũng chưa từng bị ăn cắn đau như vậy cả. Không hiểu răng Biện Hiền làm từ gì mà cắn người ta đến chảy máu . Vết thương ở tay tuy không sâu nhưng cũng khá đau.

Nhìn vết thương hình đồng hồ do Biện Hiền gây ra, tâm tình Xán Liệt có chút bực bội. Hắn trực tiếp đẩy Biện Hiền xuống đất rồi rời khỏi giường.

Biện Hiền tiếp đất một cách thật nhanh chóng, toàn thân trực tiếp đập xuống nền gạch, đau đớn hết mức. Nền đất lạnh ngắt làm Biện Hiền bừng tỉnh.

" Sao cậu đẩy tôi..."

" Tôi thích...." Xán Liệt xoa xoa vết thương mà Biện Hiền gây ra.

" A... ai cắn cậu vậy?" Biện Hiền cười cười hỏi Xán Liệt.

" ....."

" Thật đúng đắn a.... cắn đúng người cần cắn" Biện Hiền cười phá lên tay chân đập loạn xạ.

" Cấm cười" Xán Liệt kéo Biện Hiền đang lăn lộn dười nền đất ném lên giường rồi bước ra ngoài mặc cho Biện Hiền vẫn cười không kiểm soát được.

" Ê... sao cậu ít nói thế?"

" Do hoàn cảnh, tôi chỉ nói khi cần thiết, không thích nói lời dư thừa"

" Vậy cậu có thể nói nhiều hơn với tôi không, tôi thấy cậu rất buồn chán a"

" Được"

" Đi chơi không, đi thả diều?"

" Được"

" Cậu không nói câu khác được à"

" Không"

" Đấy câu khác rồi"

-----------------------------------------------



Nắng sớm chiếu xuống làm hình ảnh hai người có phần mờ ảo đến không thật, hình ảnh tuyệt mĩ của hai nam nhân một cao một thấp đi cạnh nhau. Làn gió thổi làm tóc bay bay, mái tóc đỏ rực trở nên thu hút hơn bao giờ hết.

Xán Liệt cố gắng chạy cho diều bay lên nhưng con diều cứ mãi chạy dưới đất trong khi diều của Biện Hiền đã bay lên cao từ lâu rồi.

" Cậu chưa từng thả diều sao?" Biện Hiền nữa đùa nửa thật hỏi.

" Chưa từng"

" Đồ không có tuổi thơ"

" Ừ" Hắn mặt từ đầu đến cuối đều lạnh không có chút vui vẻ nào cả.

Biện Hiền được nước lên mặt, từ trước đến giờ cái gì cậu cũng thua hắn cuối cùng cũng có cái hơn. Cậu cho diều bay cao hơn mặc kệ gió to. Dây diều đã cũ nên không chịu được gió mạnh hơn nữa, dây diều vụt đứt chiếc diều lao thẳng xuống sông.

" Về thôi, diều đứt rồi"

" Nhưng diều đó là mẹ tôi tặng năm tôi 4 tuổi" Biện Hiền nhìn chiếc diều đang chìm dần đầy tiếc nuối.

《ChanBaek》THẾ GIỚI THAY ANH QUAN TÂM EM ❤[ Hoàn]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ