- Cái gì đây? – Hắn không hỏi bàng hoàng và sửng sốt sau khi đọc xong cái gọi là "Bản cam kết" ấy. Hắn nhìn nó, đôi mắt tròn xoe kinh ngạc. Nó nhún vai và đưa tay ra hiệu bảo hắn kí tên vào rồi cầm con chuồn chuồn nghịch nghịch và chớp chớp mắt nhìn hắn. Hắn rùng mình, rồi vô thức hắn cầm bút kí roẹt vào.
- Của cậu đây – Hắn vứt tờ giấy và cái bút về phía nó và lao lên giường chùm trăn kín đầu. Đời hắn, đây là lần đầu tiên bị người khác không chế một cách thê thảm như thế này.
Nó cầm tờ giấy lên nhìn và mỉm cười hài lòng. Hắn hé mắt qua chăn nhìn và bắt gặp nụ cười ấy. Nụ cười ngọt ngào như kẹo bông, ấm áp như ánh nắng và dịu dàng như cơn gió của mùa thu. Trong ánh chiều vàng chuếnh choáng qua khung cửa sổ, mái tóc nâu cùng khuôn mặt bầu bĩnh và cái lúm đồng tiền xinh xinh của nó hiện lên. Bất giác hắn mỉm cười theo nó, vô thức. Lần đầu tiên, hắn biết mỉm cười.
Nó đặt tờ giấy lên bàn rồi tung tăng đi ra phía cửa sổ. Khẽ đẩy cửa ra, một làn gió mát thổi qua nó, khoan khoái. Nó vuốt ve "em" chuồn chuồn rồi thả tay ra. Nó nhìn theo và đưa tay vẫy vẫy – Tạm biệt nhá. Và cảm ơn nhiều. Hẹn gặp lại.
Quay lại nhìn cái thây đang nằm một đống trên giường nó khẽ phì cười. Rồi tù từ, nó tiến lại giơ chân đạp đạp:
- Này, ai cho anh ngủ mà nằm đấy hả? Ra ngoài mang hành lí của tôi vào đây. (Au: khổ chưa? Ném đi làm chi giờ lại phải đi nhặt lại?)
Hắn tung chăn ra nhìn nó, nó nhướn mày và hất cằm ra phía ngoài cửa. Hắn thở ra một tiếng rồi rồi vùng vằng đứng dậy đi ra ngoài. Phịch, hắn quăng cái va li trước mặt nó rồi lầm lì đi lại giường. Nhưng chưa kịp đặt cái mông xuống thì giọng nó lại "lanh lảnh" cất lên:
- Tôi muốn ăn bánh mứt dâu. Đi mua đi.
Mặt hắn bắt đầu biến sắc. Hắn nuốt ực một cái cho cục giận đang dâng trong lòng hắn vào bên trong, rồi đi lại phía nó và xòe tay ra. Nó đang cắm cúi thu xếp hàng lí thì thấy bàn tay của hắn đưa trước mặt. Nó ngẩng lên nhìn, hắn đang nhìn nó, nó cũng nhìn hắn. Rồi nó hiểu ra, nó gạt tay hắn sang một bên và nói:
- Tại sao tôi phải bỏ tiền ra chứ.
Hắn thật sự là sắp không chịu nổi rồi. Nhưng dù sao thì hắn cũng đang nợ nó một cái bánh. Nhịn nào, nhịn nào – Hắn tự nhủ với bản thân rồi đưa tay với cái ví trên bàn và đi ra cửa. Khép của phòng lại, hắn mới bước đi được 1 bước thì lại nghe thấy tiếng nó gọi lớn:
- Hyun Joong ah.
Hắn quay lại, mở cửa phòng. Nó vẫy vẫy tay ra hiệu, đợi hắn đi đến gần rồi nó mới nói:
- Đi nhá.
Rất đơn giản và xúc tích. Câu nói của nó giống như quả búa tạ đập thẳng vào đầu hắn.... Đơ.... Nó nói xong rồi quay ngoắt lại cong mông bỏ đi. Hắn nắm chặt hai tay và nghiến răng lại. Chao ôi cái điệu bộ vừa rồi của nó, hắn chỉ muốn xông phi đạp thẳng vào cái mông đấy, sau đó là tát vài cái vô cái bản mặt cong cớn kia cho hả giận. Nó quay lại nhìn thấy hắn vẫn đứng ở đó, nó chớp chớp mắt:
- Sao không đi đi, hay thích đi cùng chuồn chuồn?
Máu bắt đàu dồn lên não, khói xịt ra ở hai tai và lỗ mũi của hắn. Hắn đã bị nó nắm thóp, giờ hắn phải ngậm đắng nuốt cay làm "đày tớ" cho nó. Một công tử nhà giàu chuyên được người hầu kẻ hạ giờ đang đi làm "đày tớ" cho một tên nông thôn nửa thành phố. Ôi cuộc đời này. Aaaaaaaaaa – Hắn gào lên thẳng chân đá vào cái tủ giày rồi bước đi. Rầm!!! Cánh cửa được đóng lại theo đúng tâm trạng và cảm xúc lúc này của hắn. ( Au thương cái cửa phòng 501 quá)
![](https://img.wattpad.com/cover/79738005-288-k643505.jpg)
YOU ARE READING
[Longfic] For a love (HyunSaeng)
Fiksi Penggemar- Author : Stephanie - Disclaimer : Họ là của nhau, không thuộc về bất kỳ ai hết!!! - Rating : tùy vào từng chap mà mình sẽ chú ý!!! Nhưng cơ bản thì ai coi cũng được hết!!! - Pairing : HyunSaeng, KyuMin (một ít) - Category: hài hước, tình cảm, lãng...