----------
"Đã xảy ra chuyện gì? Tại sao không đi bệnh viện?" Giọng nói lạnh lẽo từ trên người Kim Tại Hưởng truyền đến, mang theo vẻ uy nghiêm không thể phản kháng.
Giọng điệu giống như đang trách cứ, ba đứa trẻ im lặng không dám phản bác, ngoan ngoãn đứng bên cạnh Chí Mẫn, giống như làm sai trái chờ chịu phạt.
Thấy ba người đứng ở một bên không dám cử động gì, Kim Tại Hưởng cũng không trách móc gì nữa, biết lỗi là tốt rồi. Hiện tại phải đưa Chí Mẫn đi bệnh viện để xử lý vết thương kịp thời.
Hắn bước hai bước liền đứng ở bên cạnh Chí Mẫn, nhìn thấy khắp người cậu đều là máu, chiếc khăn quấn quanh vết thương cũng nhuộm không ít máu. Thấy cậu như vậy trong lòng hắn xót xa.
Trước khi tới, hắn đã biết Chí Mẫn bị trật chân rồi, nhẹ nhàng lật chiếc khăn tay, trên đầu gối hiện ra một vết thương bị rách thành một đường dài, máu đã ngừng chảy, nhưng nhìn rất ghê. Lại mở ra hai bàn tay cậu, cùi chỏ cũng bị trầy xước chảy máu.
Mà mấy đứa trẻ không biết trước tiên nên gọi cấp cứu 120.
Tí nữa là giờ cao điểm, xe cứu thương chỉ sợ là bị kẹt xe khó có thể đến. Thật là một đám trẻ con không biết trời cao đất dày.
Biểu hiện của Kim Tại Hưởng thật sự làm Chí Mẫn sợ, hắn không nói lời nào so với bình thường càng thêm đáng sợ. Mặc dù mình là người bị thương, biết hắn sẽ không trách cứ mình, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy lạnh.
Người bị thương không phải Kiều Y, tại sao anh Kim lại tức giận như vậy?
Kim Tại Hưởng nhẹ nhàng ôm lấy Chí Mẫn, trực tiếp bế vào trong xe, nói tài xế lái xe đến bệnh viện gần nhất, tốt nhất là không bị kẹt xe.
Kiều Y cũng muốn đi lên xe, kết quả bị Kim Tại Hưởng trừng mắt
"Giúp bọn họ đem xe quay trở về."
"A!" Cô ngoan ngoãn trở về bên cạnh Ngô Soái.
Cửa xe từ từ mở ra, bên trong xe cũng tĩnh lặng vô cùng đáng sợ. Chí Mẫn cũng không dám nhìn Kim Tại Hưởng.
"Bác Vương, hòm thuốc ở chỗ nào?" Kim Tại Hưởng hỏi.
"Tổng giám đốc Kim chỉ có một ít thuốc bình thường cùng thuốc giảm đau thôi!"
"Lấy ra!" Kim Tại Hưởng nhận lấy, lấy từ bên trong ra thuốc giảm đau cho Chí Mẫn, lại đưa một bình nước cho cậu.
"Uống thuốc sẽ khá hơn một chút!"
Chí Mẫn thấy đưa một bình nước cùng một viên thuốc cũng không dám hỏi là thuốc gì, liền nhận lấy uống. Tha thứ cho lá gan của cậu, lúc này anh Kim thật sự rất đáng sợ.
Kim Tại Hưởng đậy nắp bình nước lại, lại lấy ra từ trong hòm thuốc bông gòn, nhẹ nhàng lau chỗ lòng bàn tay bị xước của cậu, bùn đất xung quanh không lau sạch sẽ dễ bị nhiễm trùng, đặc biệt là thời tiết này.
"Ai nha, anh Kim, đau, nhẹ một chút......." Chí Mẫn thấy đau lại thấy vẻ mặt Kim Tại Hưởng đã thả lỏng, nên mới dám kêu đau với hắn.
BẠN ĐANG ĐỌC
Vợ bé nhỏ của Tổng Giám Đốc Băng Hỏa [Edit]/[VMin]/[Longfic]
FanficMột anh chàng đẹp trai, nhà giàu, là tổng giám đốc của công ty nổi tiếng với bao cô gái xinh đẹp bao vây săn đón, nhưng lại bị tiếng sét ái tình đánh trúng với một cậu bé chỉ một lần gặp gỡ, anh nuôi ý định nuôi lớn cậu rồi cưới cậu. Lần đầu tiên gặ...