---------------
" Kỹ thuật nói dối của bạn một chút cũng không có! Như vậy sẽ làm tổn thương lòng mình! Tặng bạn!" Cát Phàm đưa bó hoa hồng trên tay ra, chờ cậu nhận.
Chí Mẫn chỉ đứng nhìn bó hoa, không có ý muốn nhận.
Thật may bây giờ là buổi tối, lúc này không có nhiều người qua lại, nếu không theo như Chí Mẫn biết tốc độ lan truyền tin tức ở đây, ngày mai mọi người đều sẽ biết. Làm sao có thể để ẹ biết? Chí Mẫn thấp hơn Cát Phàm một cái đầu, chỉ có thể cố gắng ngẩng đầu nhìn hắn, cậu thật sự không thể nhận hoa này.....Hy vọng hắn có thể hiểu, thật ra trong lòng cậu đã có anh Duẫn Kì, mặc dù anh Duẫn Kì không ở đây, cũng không muốn mình thích người khác.
" Chí Mẫn, mình thích bạn, chúng ta quen nhau đi! " Tay cầm hoa đưa ra vẫn không thu lại.
" Mình....... "
" Mình mỏi tay rồi, bạn không muốn nhận sao?" Cát Phàm tươi cười, bởi vì đèn đường mờ nhạt, từ góc của hắn không thể thấy được biểu tình của Chí Mẫn, cho rằng cậu cúi đầu vì xấu hổ.
" Thật ra thì mình đã có người trong lòng rồi!" Giọng nói thật thấp, nhưng cũng đủ để Cát Phàm nghe thấy.
Chỉ thấy khuôn mặt lịch sự của hắn từ từ xụ xuống, mà bàn tay đang vươn ra đã quên rút lại.
" Là Ngô Soái phải không? " Người duy nhất Cát Phàm nghĩ đến chỉ có thể là hắn, ai bảo hai người này luôn ở chung một chỗ.
" Không phải, bạn không biết người này......."
" Thật sự có người trong lòng rồi nên mới cự tuyệt mình? " Trừ Ngô Soái ra hắn không nghĩ ra được ai khác.
" Vô luận bạn có tin hay không, mình không thể nhận hoa này!" Chí Mẫn nói xong, đem hoa đẩy ngược trở lại.
" Cho mình một cơ hội......." Cát Phàm còn muốn nói tiếp, mặt chạm phải một chiếc xe hơi, đèn xe vừa lúc chiếu vào hai người, làm cho bọn họ không thể thấy rõ người ngồi trên xe.
Thấy vậy, Chí Mẫn không cần suy nghĩ lo lắng kéo Cát Phàm trốn vào hành lang. Chỉ sợ là bác hàng xóm đi ra......
" Sao vậy? "
" Không có gì, mình không muốn có người thấy mình buổi tối còn đứng với bạn trai......" Chí Mẫn nói xong, cậu liền phát hiện mẹ cậu cùng học sinh đi ra ngoài ăn uống ca hát, bây giờ trở về nhà.......
" Cát Phàm, bạn đi nhanh đi, có chuyện gì nói sau!" Vừa kéo người trốn vào hành lang, Chí Mẫn lại cảm thấy không ổn nên lại đẩy đi ra.
" Ai, nhưng mình vẫn chưa nói hết, bạn có đồng ý hay không?" Hôm nay Cát Phàm cảm thấy rất túng quẩn.
" Hai người ở đây làm gì? " Một người đàn ông to lớn xuất hiện trước mặt bọn họ, thân hình kia thậm chí rất sắc lạnh, lạnh lùng nhìn hai người.
Người tới chính là Kim Tại Hưởng mười mấy ngày đã không gặp, hắn đột nhiên xuất hiện, làm cho tay chân Chí Mẫn luống cuống, vốn là nắm tay Cát Phàm vội vàng thu lại, không dám nhìn hắn.
BẠN ĐANG ĐỌC
Vợ bé nhỏ của Tổng Giám Đốc Băng Hỏa [Edit]/[VMin]/[Longfic]
FanfictionMột anh chàng đẹp trai, nhà giàu, là tổng giám đốc của công ty nổi tiếng với bao cô gái xinh đẹp bao vây săn đón, nhưng lại bị tiếng sét ái tình đánh trúng với một cậu bé chỉ một lần gặp gỡ, anh nuôi ý định nuôi lớn cậu rồi cưới cậu. Lần đầu tiên gặ...
![Vợ bé nhỏ của Tổng Giám Đốc Băng Hỏa [Edit]/[VMin]/[Longfic]](https://img.wattpad.com/cover/87928571-64-k419745.jpg)