----------
Ngừng hôn, bàn tay từ trong quần áo rút ra ngoài.
Hắn không muốn làm cậu sợ, nhưng mà mình không có cách nào khống chế, sợ cậu tiếp xúc với người đàn ông khác, sợ sẽ mất cậu. Chỉ vì cậu luôn để người khác trong lòng, mà mình trong lòng cậu, không có giá trị.
Cậu quá nhỏ, cái gì cũng không hiểu, nếu như là chàng trai trưởng thành, có lẽ rất dễ dàng bị hắn hấp dẫn, đáng tiếc cậu còn nhỏ tuổi không ham tiền. Mà khả năng hấp dẫn phụ nữ duy nhất của hắn cũng không phải điều mà cậu thích.
Chênh lệch tuổi khá cao, lại vẫn muốn nhúng chàm một cậu học sinh như vậy, trong lòng hắn, không còn thứ gì.......
" Đừng khóc, về sau nhớ ngoan một chút, anh sẽ không nổi giận." Bàn tay người đàn ông nhẹ nhàng lau nước mắt cho cậu, mà nước mắt kia giống như một con sông, lau thế nào cũng không hết.
Kim tại Hưởng nhẹ giọng an ủi cũng không có bất kỳ tác dụng gì, ngược lại làm cho Chí Mẫn càng khóc dữ hơn, thân thể vừa được tự do, ngồi xuống đất, ôm đầu uất ức khóc. Khóc đến đau lòng, khóc đến ruột gan đứt từng khúc
"Anh đi đi, em không muốn nhìn thấy anh nữa! Đi......." Chí Mẫn vừa khóc vừa lớn tiếng mắng.
Kim Tại Hưởng đang muốn ngồi xuống ôm cậu, bên ngoài đột nhiên có một chiếc xe chạy tới, vốn là hắn không thèm để ý, nhưng khi đèn xe tắt, người từ bên trong đi ra lại là mẹ Mẫn.
Chí Mẫn mặc dù ngồi dưới đất khóc nhưng cũng thấy tình huống xảy ra.
Nhìn người đi tới là mẹ, lập tức lau hết nước mắt, không nói hai lời liền đẩy người đàn ông về lối thoát hiểm phía sau.
Kim Tại Hưởng mặc dù lo lắng cho cậu, nhưng bởi vì chọc cậu khóc mà để mặc cho cậu đẩy mình về phía sau.
Tiếp theo vội vàng chạy về phía thang máy, đáng tiếc thang máy chưa tới mẹ Mẫn đã đi tới bên cạnh cậu. Chí Mẫn không thể làm gì khác hơn là cúi thấp đầu.
" Y Y! Tại sao muộn thế này còn đi ra ngoài? Tại sao mắt lại đỏ đỏ......." Mẹ Mẫn còn phát hiện Chí Mẫn có điểm không thích hợp, cậu càng che giấu càng thu hút sự chú ý của mẹ cậu.
" Không có gì.....mới vừa đi ngoài gió quá lâu nên mắt bị khô rát mà thôi!"
"Mẫn Mẫn, có chuyện gì có thể nói với mẹ?" Mẹ Mẫn làm bên ngành giáo dục, bà tự nhiên biết trong lòng con trai có bí mật nhỏ, giống như lưu luyến......chỉ cần không cần ảnh hưởng đến học tập, mẹ Mẫn thật ra thì cũng không phản đối cậu yêu sớm, ngược lại hy vọng cậu có thể sớm trải qua quá trình quen biết với nam sinh. Chỉ có trải qua yêu sớm rồi, con trai mới có thể bắt đầu có hiểu biết, rồi lớn lên. Qua hai năm sau có thể đem việc thi tốt nghiệp đặt lên hàng đầu.
"Dạ, con biết rồi mẹ!"
Thang máy tới, Chí Mẫn cùng mẹ đi vào. Mà người đàn ông ở cửa thoát hiểm, lại thật lâu không có đi ra. Ngồi ở bậc thang đang lẳng lặng suy nghĩ cái gì, vẻ mặt bí hiểm.
Một lúc sau, Chí Mẫn nhìn ra cửa sổ thấy chiếc xe sang trọng kia từ từ rời khỏi khu chung cư, lòng mới bình ổn trở lại.
BẠN ĐANG ĐỌC
Vợ bé nhỏ của Tổng Giám Đốc Băng Hỏa [Edit]/[VMin]/[Longfic]
ФанфикшнMột anh chàng đẹp trai, nhà giàu, là tổng giám đốc của công ty nổi tiếng với bao cô gái xinh đẹp bao vây săn đón, nhưng lại bị tiếng sét ái tình đánh trúng với một cậu bé chỉ một lần gặp gỡ, anh nuôi ý định nuôi lớn cậu rồi cưới cậu. Lần đầu tiên gặ...
![Vợ bé nhỏ của Tổng Giám Đốc Băng Hỏa [Edit]/[VMin]/[Longfic]](https://img.wattpad.com/cover/87928571-64-k419745.jpg)