Chương 86: Cầu yêu

10K 533 39
                                    

Lâm Tử Vận mỉm cười rất đẹp, nhưng lại khiến tâm tình của Diệp Tuệ Linh càng thêm không tốt, nụ cười kia phi thường chói mắt, dựa vào cái gì mình tổn thương lâu như vậy, nhưng Lâm Tử Vận lại có thể cười vui vẻ, không công bằng, người ta khó chịu. Diệp Tuệ Linh nhìn Lâm Tử Vận không nói lời nào, sắc mặt tối tăm.

Lâm Tử Vận không phát hiện Diệp Tuệ Linh đen mặt, cô không thèm quan tâm nhún vai cười cười nói: "Tuệ Linh tỷ tỷ, kéo cửa xuống." Sau đó giống như chắc chắn Diệp Tuệ Linh sẽ để cô leo lên xe, không đợi nàng trả lời, bước qua bên kia.

Diệp Tuệ Linh lại càng khó chịu, nhíu mày nhìn Lâm Tử Vận thân ảnh thướt tha, nghiêng đầu qua bên kia, xuyên thấu qua thuỷ tinh thấy cô muốn mở cửa xe. Diệp Tuệ Linh chưa ấn nút mở, đương nhiên kéo không ra, nhưng Lâm Tử Vận cũng không gấp, kéo hai cái liền dừng động tác, đứng đó lẳng lặng chờ.

Ngồi trong xe, Diệp Tuệ Linh nhìn không tới biểu tình của Lâm Tử Vận, thở dài một hơi, cau mày nhìn bóng dáng khêu gợi bên ngoài, ước chừng qua hai ba phút, nàng cuối cùng đè xuống ổ khóa, có mấy lời nên nói rõ ràng.

Lâm Tử Vận mở cửa xe ngồi xuống, nụ cười không thay đổi, tính tình tốt vô cùng, bị nàng đối đãi như thế cũng không... Động khí, ngồi xong, đóng cửa xe, sau đó quay đầu khẽ cười nói: "Tuệ Linh tỷ tỷ, lái xe đi, vào nhà tôi ngồi một chút."

Diệp Tuệ Linh chăm chú nhìn Lâm Tử Vận, không nói lời nào, nhưng trong ánh mắt lộ vẻ bất mãn, Lâm Tử Vận như cũ mỉm cười nhìn thẳng, bốn mắt nhìn nhau, đây là một tràng ám chiến vô thanh.

Diệp Tuệ Linh không có biện pháp nào, rõ ràng vừa rồi trong lòng vẫn còn rất giận, nhưng lúc này nhìn thấy cô, như thế nào đều không tức giận được. Cuối cùng nàng thở dài, quay đầu, sau đó khởi động xe, chạy vào tiểu khu của Lâm Tử Vận.

Cất kỹ xe, vào thang máy, Diệp Tuệ Linh không có mở miệng, chính là trầm mặc, trên mặt không có diễn cảm, không biết nàng suy nghĩ gì, trái lại Lâm Tử Vận cùng bình thường không khác biệt, cô giới thiệu hoàn cảnh nơi này, cũng không quản Diệp Tuệ Linh có nghe không chỉ lo chính mình vui vẻ. Lâm Tử Vận ở phòng 903, Diệp Tuệ Linh tuy rằng không mở miệng, lại yên lặng nhớ kỹ mấy số này.

Lâm Tử Vận mở cửa, toàn bộ đèn tự động mở, Diệp Tuệ Linh đi vào, diện tích bên trong rất lớn, đồ gia dụng xa hoa trang hoàng, một mảnh tráng lệ, quả nhiên là biết hưởng thụ. Lâm Tử Vận rộng mở đại môn, sau đó đứng ở một bên, mỉm cười xem Diệp Tuệ Linh, nói: "Tuệ Linh tỷ tỷ, mời vào, đây chính là nhà tôi."

Diệp Tuệ Linh nhìn Lâm Tử Vận một cái, không nói lời nào, nhấc chân đi vào, vừa vào vừa nhìn xung quanh, nàng không phải có hứng thú với sự xa hoa trong nhà, nàng chỉ có hứng thú với cuộc sống của Lâm Tử Vận mà thôi. Lâm Tử Vận đóng cửa, dựa lưng vào cửa, ánh mắt nhìn bóng lưng Diệp Tuệ Linh, nụ cười đã tắt, cô trầm mặc, ánh mắt tựa hồ bao hàm thiên ngôn vạn ngữ, không biết cô suy nghĩ cái gì. Mặc kệ ở địa phương nào, mặc kệ từ góc độ nào, nhìn thấy Diệp Tuệ Linh, Lâm Tử Vận sẽ không mệt mỏi không phiền chán, chỉ biết càng xem càng muốn. Qua một hồi lâu, cô nghĩ tới điều gì, khóe miệng trộm gợi lên, giảo hoạt cười, nện bước thướt tha đi tới, nói: "Tuệ Linh tỷ tỷ, chị ngồi xuống đi, tôi đi lấy cho chị ly nước."

[BHTT][Edit Hoàn] Phân Ngoại Yêu Nhiêu - Miêu Tổng TàiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ