Thành phố Đài Bắc tiết tháng 4 trời trong gió mát.
Màn đêm ghé suốt bao phủ lên tòa tháp Taipei 101, lên những tòa nhà cao tầng sầm uất rồi tìm tới những căn nhà nhỏ nằm trong hẻm.
Khu trung tâm thành phố cứ khoảng tầm sáu giờ đã bắt đầu náo nhiệt người qua kẻ lại. Hai bên đường, những dải đèn led quảng cáo đủ màu sắc nối nhau chào đón khách thập phương, phô diễn tất cả những gì nổi bật nhất để thu hút người mua hàng.
Tối nay có lẽ cũng sẽ là một tối bình yên như mọi khi của người dân Đài Bắc.
Thế nhưng, tuyệt nhiên lại không phải là một tối bình yên của nhà họ Lại.
Ngày đẹp tháng tốt, thiếu gia họ Lại - Lại Quán Lâm - đang trên đường từ sân bay trở về sau chuyến đi du học bồi dưỡng tri thức, rèn luyện nhân phẩm tại Mỹ.
Khắp trong nhà, gia nhân một hồi chạy đôn chạy đáo chuẩn bị lễ chào đón thiếu gia theo lệnh của Lại phu nhân.
Lần này thiếu gia quay về, chính là đem theo hi vọng của Lại gia.
Lại chủ tịch tuổi cũng cập kề bảy mươi, tuy rằng phong độ làm việc thì vẫn ổn định nhưng sức khỏe thì đã không còn được như thời trai tráng. Chớp mắt cũng mấy chục năm thôi, đường đột ra đi lúc nào không hay. Vì vậy lần này quyết định cho Lại thiếu gia ra nước ngoài học tập, bao dưỡng cho cái gì cũng không thiếu, chỉ mong tới ngày trở về đạt được thành tựu lớn lao.
Chiếc ô tô màu đen đỗ lại trước bậc thềm nhà họ Lại, Lại Quán Lâm ra ngoài có người mở cửa hộ, vừa bước vào đại sảnh, hai dãy gia nhân đã lập tức cúi chào, đồng thanh nói, "Chào mừng Lại thiếu gia trở về!".
Lại Quán Lâm một thân áo sơmi quần tây chậm rãi bước vào, Lại phu nhân từ phía trên cầu thang chạy xuống, hai dòng nước mắt chạy ròng ròng như suối, lao về phía Quan Lâm, ôm chầm lấy hắn.
Thoạt nhìn thì rất là đáng cảm động.
"Con trai của mẹ, con trở về rồi! Con biết không, bao năm con xa nhà, ta ngày cũng cầu khấn thần phật cho con vạn sự bình an, vì nhớ con mà trong lòng lúc nào cũng thấp thỏm lo lắng...".
Không đúng, Lại phu nhân mới sáng nay còn vui vẻ ngồi ăn chân giò muối cùng Ngô phu nhân. Ăn uống say sưa quên sự đời, quản gia Tiết mà không mở miệng nhắc một câu "Lại thiếu gia sắp trở về " thì phu nhân còn lâu mới biết!
Lại Quán Lâm thực ra cũng thừa biết, đừng nghĩ hắn xa nhà năm năm thì cái gì cũng quên sạch, trong nhà hắn từ trước tới giờ, dù có xảy ra loại biến cố gì thì nhất định mỗi lúc hắn về nhà đều sẽ thấy mẹ hắn hai chân gác lên ghế, đồ trang sức hay nhẫn hột xoàn gì đó đều vứt qua một bên, tay không cầm chân giò muối ăn vô cùng ngon miệng, chỉ sợ người ta mà không ghi hình thành chương trình ẩm thực đem đi quảng bá thì chính là phí hoài tài nguyên đất nước.
"Con trai, con trở về rồi!".
Lại chủ tịch ở chốn thương trường mặt mày lạnh sắc, luôn khiến những người xung quanh nghĩ rằng ông là người tính cách cứng rắn, khó gần. Thế nhưng nhìn xem, ông ấy lúc này đối với con trai lại trưng ra vẻ mặt đầy âu yếm, nhưng không phải vì vậy mà Lại thiếu gia được cưng chiều.
BẠN ĐANG ĐỌC
▪ GuanHo: Chào Em, Tiểu Hạo Của Anh! [FULL]
Fanfiction#WrittenByqmt Dư vị của tình cũ lắng lại, không đậm nhưng cũng chẳng nhạt, quyết định buông bỏ để lại phía sau, Lại Quán Lâm hắn chẳng ngờ va phải một tiểu hành tinh mang tên Hữu Thiện Hạo. Quyến luyến nhớ mong đều vụt tan, chìm sâu vào hồi ức, hiệ...