|Phiên ngoại 1 (p1)|
Một lần ghen tuông kéo theo tai họa!
***
Một năm sau.
"Reng reng"
Chuông báo tan học vang lên khắp các dãy hành lang trong khuôn viên trường đại học A.
"Ôi, cuối cùng ba ngày tự do cũng đến"
Đại Huy thở phào nhẹ nhõm, khẽ vươn vai, ngả người ra phía sau.
"Tự do gì chứ? Chúng ta mới là tân sinh viên thôi, còn phải lo đề án để ngồi ấm chỗ trong trường kia kìa!"
Thiện Hạo đứng từ trên nói xuống, hệt như dội cho Đại Huy một xô nước lạnh. Ngay lập tức, ai kia liền tỏ thái độ không vui.
"Thiện Hạo, cậu đúng là siêu cấp xấu tính!"
Ngược lại, Thiện Hạo chỉ mỉm cười khúc khích. Trêu Đại Huy phồng mồm trợn má đúng là chuyện thú vị nhất trên đời.
"Mà cũng nhanh thật, một năm, chúng ta chớp mắt đều trở thành sinh viên đại học A rồi!" Đại Huy lại miên man hồi tưởng. Chẳng biết cậu ta đã vui sướng vì điều này biết bao nhiêu lần rồi nhưng dường như vẫn là chưa đủ, được học cùng Thiện Hạo và Trân Ánh, vừa có bạn thân vừa có người yêu cùng chung sống trong những năm tháng đại học huy hoàng đã trở thành niềm hạnh phúc nho nhỏ mà cũng to to của Đại Huy mất rồi. Cậu ấy cứ ríu rít khoe với mấy người bạn cũ mãi.
"Cũng không nhanh bằng cậu với anh Ánh đã cùng nhau --- ưm!"
Thiện Hạo chưa nói hết, bàn tay Đại Huy đã che phủ miệng cậu.
"Bé bé tiếng thôi, người ta lại dị nghị."
"Dị nghị chuyện gì?" Thiện Hạo thắc mắc.
"Cậu nói nghe đen tối chết đi được, bọn tớ rõ ràng là yêu nhau trong sáng mà!" Đại Huy đính chính với giọng điệu kéo dài.
"Thật chứ? Vậy cái âm thanh hôm bữa nghe qua điện thoại là sao?" Thiện Hạo không tin, rõ ràng là tối đó cậu gọi điện cho Đại Huy, nhưng hình như gọi không đúng lúc lắm, cậu ấy kêu một tiếng "Á đau!" Thiện Hạo liền đỏ mặt tắt máy luôn.
"Này này, nghĩ lung tung bậy bạ gì thế!" Đại Huy cốc một cái vào đầu Thiện Hạo, "Hôm đó có hai tiết thể dục, tập xong vai tớ đau ê ẩm, về tới nhà phải nhờ Trân Ánh xoa bóp hộ nhưng anh ta làm quá tay, hại tiểu bảo bảo đau muốn chết!"
Đại Huy đang cùng Thiện Hạo nói chuyện, thấy Trân Ánh xuất hiện liền kéo tay Thiện Hạo dịch ra phía sau, bản thân thì nhào lên ôm chầm lấy người yêu trước mặt.
"Lão công, em nhớ anh~" Đại Huy làm nũng với Trân Ánh, hai mắt cười tới tít cả vào.
Chậc chậc, xem kìa xem kìa. Cuốn gì cuốn như lươn không biết. Tới mức xưng hộ thân mật thế rồi còn dám nói trong sáng. Trong sáng nhà muội muội các người đó!
"Thiện Hạo, anh với Đại Huy ra ngoài đi ăn trưa, em có muốn đi cùng không?" Bởi vì Đại Huy giống như sợ thế giới cướp mất bạn trai nên cứ ôm chặt dính, mặt thì dán vào hõm cổ anh hít hà mãi không buông nên Trân Ánh buộc phải dùng lời nói hộ.
BẠN ĐANG ĐỌC
▪ GuanHo: Chào Em, Tiểu Hạo Của Anh! [FULL]
Fanfiction#WrittenByqmt Dư vị của tình cũ lắng lại, không đậm nhưng cũng chẳng nhạt, quyết định buông bỏ để lại phía sau, Lại Quán Lâm hắn chẳng ngờ va phải một tiểu hành tinh mang tên Hữu Thiện Hạo. Quyến luyến nhớ mong đều vụt tan, chìm sâu vào hồi ức, hiệ...