Pain

2.2K 147 5
                                        


VolHar | Harry Potter

Three Day's Grace | NC17 | SM, 1short

Mình rất thích fic này, và đã dự tính dịch nó ngay khi lấy về, không hiểu sao quên đến tận giờ (gần 2 năm). Per xin được cũng không tìm thấy, sẽ xin lại sau vậy.







Đau đớn,

Harry chôn mặt mình vào tấm nệm khi cậu cong người về phía người đàn ông đang ở trên mình. Cậu có thể cảm nhận được những dòng máu đang chạy xuống đôi chân và cậu rên rỉ khi người phía trên chuyển động một cách thô bạo, bắt đầu đẩy tốc độ. Đó là sự phấn khích; nỗi đau đó. Nó chôn vùi cậu và cảm giác thì thật tuyệt.

không có tình yêu

"Mẹ kiếp, Tom." Cậu rên rỉ thật lớn và người đàn ông ở trên gầm lên với một bàn tay hắn cào vào tóc Harry, uốn cong cổ cậu về sau một cách mạnh bạo.

"Ta đã nói với cậu thế nào về việc gọi tên ta như thế?" Hắn rít, những cú thúc tăng lên, đẩy một cách thô bạo vào bên trong cơ thể ở dưới hắn.

Đau đớn, tôi vẫn chưa thấy đủ

Đau đớn, tôi thích nó thật thô bạo

"Không đâu, Tom." Harry nhếch miệng ở trong mặt nệm khi Voldemort gầm lên đầy nhục cảm và đẩy cậu sâu vào tấm nệm.

Vì tôi cần thấy mình đau đớn hơn là không có gì.

Cậu có thể cảm nhận được những ngón tay xương dài bấu thật sâu bên hông mình; cậu có thể cảm nhận máu lại chảy xuống cổ tay mình khi cậu kéo thật mạnh chiếc còng tay đang bao chúng lại. Cậu rên rỉ khi cổ tay mình bắt đầu chà xát lần nữa.

Em thấy thật bệnh với cảm giác tê liệt

Nhưng em không phải là người duy nhất

"Cậu thích thế này mà, phải không?" Voldemort rít lên khi hắn ấn sâu những móng tay sắc của mình vào lưng chàng trai trẻ, "Cậu yêu cái cảm giác mà nỗi đau mang lại, cách mà ta bẻ gãy cậu như thế Potter, cậu cần cảm giác đau đớn và yêu thích cách ta cưỡng bức cậu, hơn là chết dưới tay ta đúng không?" Harry chỉ có thể rên rỉ và sử dụng còng tay của mình như đòn bẩy để đẩy ngược về phía người đàn ông đang trượt vào trong cậu.

Ta sẽ nắm tay đưa em đi

Và ta sẽ cho em thấy một thế giới mà em có thể hiểu thấu

"Ta đã có thể giết cậu...mhh...và mọi thứ sẽ biến mất hoàn toàn. Nhưng cậu không thích thế, không phải sao? Cậu yêu thích sự đau đớn này."

Cuộc đời này đong đầy với nỗi đau

Khi mà hạnh phúc chẳng làm được gì

"Cậu yêu thích khi ta làm điều này," Voldemort vặn chiếc còng khiến nó kẹp vào cổ tay Harry thật đau và chàng trai lại rên lên, "cậu sẽ không bao giờ rời khỏi nơi này miễn là ta còn cho cậu cảm giác này, phải không?" Voldemort nhếch miệng khi hắn tiếp tục những câu hỏi tu từ của mình.

Hãy tin và nắm lấy tay ta

Khi ánh sáng lụi tàn em sẽ hiểu

"Làm như tôi không bao giờ có thể rời khỏi đây vậy, và tôi căm ghét ông! Ông mới là kẻ rời khỏi, không phải tôi!" Nhưng đó không phải là sự thật, vì khi Voldemort bắt đầu đẩy vào lần nữa và cơn đau bắn hạ Harry, cậu rên rỉ trong niềm hạnh phúc thuần khiết.

Volhar / Tomhar - reupNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ